Thứ Sáu, 24 tháng 3, 2023

117-LUẬT TỰ DO TÍN NGƯỠNG TÔN GIÁO CỦA VIỆT NAM

 


117-LUẬT TỰ DO TÍN NGƯỠNG TÔN GIÁO CỦA VIỆT NAM

(45:22) Chỉ có mấy con có công việc gì mấy con còn đi tới đi lui, hoặc là mấy con chưa có làm giấy tờ hẳn hòi, bởi vì mấy con phải biết rằng, trong Đất nước chúng ta là tự do tín ngưỡng. Nhưng mà tự do tín ngưỡng trong pháp luật chứ không phải là tự do tín ngưỡng ngoài pháp luật.

Cho nên chúng ta muốn vào theo một Tôn giáo nào đó, chúng ta trong pháp luật nhà nước chúng ta trình, tôi theo cái Tôn giáo đó. Nhà nước sẽ xem xét đây là tự do tín ngưỡng, chấp nhận cho tôi theo thì tôi theo. Thì Nhà nước tự do tín ngưỡng là nhà nước sẽ ký tên chứng nhận cho chúng ta theo. Cho nên bằng chứng có một số đơn xin xuất gia phải không? Thì có một số nhà nước chứng nhận, chứ làm sao không chứng nhận? Nếu mà không chứng nhận thì người ta sẽ hỏi Nhà nước liền tức khắc.

Anh tuyên bố rằng, Nhà nước tuyên bố rằng tự do tín ngưỡng, bây giờ tôi theo Tôn giáo đó, tôi làm đơn tôi đưa cho Chính quyền, người lãnh đạo đất nước sẽ xem xét coi cái Tôn giáo đó tôi có thể theo được không? Bởi vì tự do tín ngưỡng mà. Bây giờ người lãnh đạo thấy cái Tôn giáo này, cái hệ phái này không nên theo thì nhà nước không chứng nhận, thì tôi không theo. Nhưng mà cái Hệ phái này, cái Tôn giáo này đúng đắn, đem lại lợi ích cho dân cho nước thì nhà nước chứng nhận liền tức khắc bởi vì tự do tín ngưỡng trong pháp luật.

Cái người lãnh đạo người ta phải sáng suốt, người ta nhận định được cái Tôn giáo nào tốt, Tôn giáo nào xấu, chứ không phải là tự do tín ngưỡng không pháp luật, muốn tu theo Tôn giáo nào tu thì như vậy là làm hại đất nước. Các con hiểu chưa? Cho nên đâu có phải cái chuyện, chính Đất nước chúng ta mới là tự do tín ngưỡng trong pháp luật, nó không ức chế, không bắt buộc ai. Nhưng mà điều kiện anh phải làm đúng trong một Đất nước, trong cái pháp luật của Đất nước đó. Chứ anh làm sai, rồi anh đùng đùng anh biểu tình, anh chống đối người ra, anh dùng cái Tôn giáo anh chống đối Nhà nước, anh làm rối loạn đất nước người ta. Thì như vậy là anh đâu phải là tín ngưỡng trong pháp luật.

(47:20) Đó là cách thức Thầy nói hôm nay, như vậy mà chúng ta làm đúng là vì chúng ta là cái người địa phương đó mà chúng ta xin phép, thì chúng ta đem về địa phương đó, tôi tu hành theo Phật giáo như vậy, Nhà nước đã chấp nhận cho có Giáo hội đây, rõ ràng là nhà nước phải ký tên vô đây. Nếu mà cái địa phương đó mà không ký tên tôi sẽ đưa lên Ban Tôn Giáo giải quyết giùm tôi. Có Ban Tôn Giáo rõ ràng mà, Ban Tôn Giáo là cái mốc giữa người lãnh đạo với cái Tôn giáo. Các con hiểu chưa?

Cho nên mà cái người nào mà không có ký tên ở trong giấy của mấy con thì mấy con đưa về cái Ban Tôn Giáo giải quyết cho tôi cái vấn đề này. Tôi theo Phật giáo, mà Phật giáo được giáo hội thành lập ở trong Đất nước này, được nhà nước chấp nhận. Vậy bây giờ tôi theo Phật giáo là phải chứng nhận cho tôi chứ sao lại không cho? Chứ đâu phải là tôi theo đạo Sư Thanh Hải đâu mà không cho. Có phải không? Các con thấy không? Mấy con thấy cái Tôn giáo mà Nhà nước này không chấp nhận tức là nó có cái tai hại cho đất nước này thì tôi đâu có theo cái đó đâu.

Cho nên ở đây, mấy con làm giấy tờ xong xuôi rồi, thì bắt đầu bây giờ được Nhà nước chấp nhận, được Thầy chấp nhận, được gia đình cha mẹ, vợ con chấp nhận, được Giáo hội của Ban Đại Diện của Huyện, Ban Tri Sự của Tỉnh chấp nhận, thì mấy con có cái giấy này mấy con đi đâu ai cũng không bắt mấy con được hết. Tôi đâu có gian lậu, tôi đâu có mượn chiếc áo này tôi đi ra tôi xin tiền, xin bạc người ta đâu. Đây, tôi có giấy tờ đàng hoàng. Các con thấy chưa?

Cho nên mấy con đang bận công việc để làm giấy tờ, chứ nếu mà mấy con với chiếc áo cư sĩ các con khỏi lo cái vấn đề đó đi. Chỉ mấy con, bây giờ về cái pháp luật Nhà nước nó cũng rộng rãi. Chúng ta chỉ đến đăng ký chứ chúng ta không cần xin giấy tạm vắng, tạm trú. Tôi đến cái địa phương, tôi là người Việt Nam tôi có quyền tôi ở bất cứ chỗ nào. Nhưng mà tôi đến cái chỗ đó là tôi đăng ký ở chỗ đó là chỗ này tôi ở đây một tháng, nửa tháng trong cái hộ nào là đủ rồi, chứ không phải là cần phải đi xin giấy phép này kia. Bây giờ Pháp luật Nhà nước người ra rộng rãi như vậy chứ đâu phải như trước kia chúng ta phải xin tạm vắng, tạm trú rồi chúng ta mới đến để trình. Cái này không, chỉ đến đó đăng ký thôi. Tôi là người công dân ở trong một nước độc lập tự do thì tôi có quyền như vậy. Đó là mình nói đúng pháp luật, các con hiểu không?

Cho nên bây giờ nó dễ dãi là các con đến đây, cô Út đăng ký cho mấy con, coi như là thông báo cho Chính quyền biết là có cái người tên đó, tên đó, đến đây người ta xin ở tu, thì Nhà nước phải chứng nhận chấp nhận cho mấy con ở tu, không có nói gì khác hơn hết.

(49:50) Tôi là người công dân mà, đó là quyền tín ngưỡng của tôi, mà tín ngưỡng là một nhu cầu cần thiết cho mỗi người, cho một cái người dân. Nó là cái nhu cầu cũng như là bây giờ mình ăn mới sống, thì mình phải có ăn thì cái nhu cầu cần thiết cho cái tinh thần người ta đó là tín ngưỡng. Nhà nước đã thấy được điều đó mà, đâu có cấm cản người ta được. Nhưng mà phải hướng dẫn cho người ta đi đúng vào cái Tôn giáo, để nó làm tốt dân, tốt đạo, đẹp đời, thì đó là đúng. Còn mình ở đây rõ ràng là mình tu học theo Phật giáo, học Đạo Đức làm người, xứng đáng là con người, xứng đáng là một người công dân của đất nước. Đó, thì đó là cái đúng mấy con.

Cho nên vì vậy mấy con còn bận phải lo giấy tờ, sau khi giấy tờ xong rồi, nhất là cái giấy tu sĩ mấy con, cái Tăng đoàn. Phải lo xong hết, người nào cũng phải có giấy tờ đàng hoàng. Chứ không khéo không có giấy tờ mấy con đi ra ngoài kia người ta hỏi. Còn người nào đã có giấy của Giáo hội chứng rồi thì thôi. Bởi vì Giáo hội đã chứng mấy con rồi, cho nên có giấy Tăng tịch thì mấy con khỏi. Còn người nào chưa có thì chúng ta làm một cái đơn xin xuất gia, thì lúc bấy giờ chúng ta cầm cái đơn đó đi bất cứ đất nước nào, ở trên đất nước của Việt Nam mình, chỗ nào, tỉnh nào thì mình cũng vẫn là tu sĩ của Phật giáo. Không ai bắt bớ mình điều gì hết.

Đó là mình làm xong cái nhiệm vụ, và mấy con gửi lại những cái đơn đó đã xin Chính quyền địa phương chứng nhận. Rồi Thầy sẽ cầm cái đơn đó Thầy đưa cho Ban Đại Diện của Phật giáo của Huyện ở đây và Phật giáo của Tỉnh Tây Ninh. Ban Trị Sự của Tỉnh họ sẽ chứng nhận vào trong đó rồi, thì mấy con sẽ đem cái giấy đó thì mỗi người đều là bỏ trong túi mình, cất giữ đó, có hữu sự là cứ trình cho mọi người biết tôi là tu sĩ hẳn hòi, có giấy tờ đàng hoàng. Xuất thân từ tu ở tu viện nào, ở tu viện Chơn Như – Trảng Bàng – Tây Ninh. Rõ ràng là có địa chỉ đàng hoàng, không phải là tôi làm cái chuyện giả dối lừa đảo ai hết, ở đây rõ ràng cụ thể.

(51:51) Đó thì như vậy mấy con thấy cách thức của Thầy làm, là ở trong pháp luật Nhà nước, không có làm sai. Cho nên một người đệ tử của Thầy là không bao giờ mà sợ ai hết. Vì vậy chúng ta tu để làm chủ sự Sống-Chết nhưng mà với pháp luật chúng ta vẫn hoàn toàn, chứ không phải nói tôi làm chủ, tôi có thần thông, tôi không sợ, tôi không có chấp hành pháp luật của Đất nước. Không phải! Tôi là người công dân, dù tôi có tu làm Phật đi nữa nhưng mà tôi là người công dân Việt Nam, thì luôn luôn lúc nào tôi cũng thi hành pháp luật của Nhà nước Việt Nam. Như vậy mình mới đúng chứ!

Mình làm đúng tức là Đạo Đức của con người, còn mình làm sai tức là mình không phải là người tu hành theo đạo Phật. Dù một ngàn năm đi nữa, dù một triệu, một vạn năm đi nữa, thì Đức Phật vẫn là người dân Ấn Độ, chứ không thể là người dân Việt Nam được. Thầy nói thật sự như vậy. Còn Thầy bây giờ dù một triệu năm sau này nữa Thầy cũng là một người dân Việt Nam chứ không thể làm người dân Ấn Độ. Mặc dù là Thầy dạy Pháp của Đức Phật của Ấn Độ, nhưng mà Thầy là người Việt Nam, cho nên một triệu năm sau thì họ không có nói Thầy Ấn Độ được, mà nói Thầy là Việt Nam. Các con hiểu không? Tại vì Thầy sanh ra ở trên Đất nước này, của dân tộc này, cái mặt mũi Thầy như thế này, người Việt Nam rõ ràng chứ không phải người Ấn Độ, thì không thể nào nói Thầy Ấn Độ. Mà bây giờ đưa ông Phật Thích Ca mà bảo nói dân Việt Nam thì không thể được, phải không? Bây giờ, dù một ngàn năm sau thì vẫn Ấn Độ là Ấn Độ hà, chứ không thể nào mà khác hơn được.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...