156- NGỒI TRONG CHÚNG ĐỂ
RÈN TƯỚNG NGỒI
(28:44) Tu
sinh: Thưa Thầy, khi con ngồi thiền tập thể như vầy con chỉ tập được có năm
phút là yên ổn. Vậy thì nếu như nó rối loạn, thì con sẽ làm gì ?
Trưởng
lão: Con rối loạn
như thế nào? Khi mà con tập…
Tu sinh: Khi mà con tập năm phút mà không
yên, mà bây giờ trong chúng thì người ta ngồi một nửa tiếng đồng hồ. Thì cái thời
gian đó con làm gì được ạ?
Trưởng
lão: Trong chúng mà
ngồi khoảng thời gian đó là ngồi để tập ngồi thôi, chớ còn cái sự nhiếp tâm thì
nó không phải đâu. Con nhiếp tâm phải về thất. Chớ ngồi ở đây mà nhiếp tâm thì
động chúng mà đông như thế này thì cái tâm con rất khó nhiếp tâm, phải không?
Cho nên ở đây là tập trung trong chúng để ngồi với chúng, để nương tựa nhau, để
mình ngồi mình ráng. Mình ráng mình ngồi. Dù có đau nhức mình ráng cho thân
mình bất động, để mình ráng mình tập, để cho cái tướng ngồi của mình cho nó
ngay ngắn, nó thẳng thớm. Chớ không khéo mấy con ở trong thất không ai biết. Mấy
con ngồi vẹo như thế này, ngồi cúi như thế này, ngồi ngửa như thế này, thì ngồi
thiền gì mà lạ lùng vậy?
Cái tướng gì
mà kỳ cục vậy? Tướng gì mà cứ khòm vầy mà ngồi thiền? Rồi cái tướng gì mà ngồi
ngửa ra như vầy mà cứ ngồi thiền? Các con thấy không? Cái tướng gì mà ngồi ngó
mặt trời vậy mà ngồi thiền? Bộ mấy con tu mặt trời sao? Phải không? Cho nên vì
vậy mà ở đây ngồi là tập trung để ở đây cô Út hay hoặc là người nào đó sửa cho
mấy con ngay ngắn, để cho cái tướng ngồi của mấy con có một cái tướng rất là
nghiêm trang trong cái tướng ngồi, các con hiểu chưa?
Cho nên khi
mà người ta sửa thì mình cố gắng. Mình biết cái tật của mình nó hay vẹo một bên
rồi, thì cố gắng sửa cái đó lại. Đặng sau khi mình ở trong thất mình biết, mình
biết để cho mình ngồi cái tướng của mình, để khi đó nó sẽ kéo dài cái thời
gian. Các con nghe Thầy nói sáu tiếng đồng hồ không? Mà nếu sáu tiếng đồng hồ
mà cái tướng ngồi của mấy con nó lệch lạc, thì mấy con làm sao mà mấy con ngồi
được sáu tiếng đồng hồ?
Cái thân mà
nó bị lệch rồi thì cái tâm nó nhiếp nó không có nhiếp được đâu, nó rất khó. Cho
nên vì vậy nó vừa mà nhiếp tâm an trú mà lại vừa điều khiển cái thân của các
con ngồi cho ngay thẳng. Chớ không phải là chúng ta ngồi cho tốt đặng cho người
khác khen mình đâu. Không phải. Mà ngồi đó để cho chúng ta tu tập cái thời gian
dài để mà chúng ta đạt được kết quả. Đó, các con hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét