20- THẦY SẼ KIỂM TRA PHÂN LỚP
(00:01) Trưởng
lão: Thầy dự định là ít hôm nữa, Thầy sẽ vào Thầy kiểm tra từng vị, mấy
con. Từng người, để rồi Thầy phân cho mấy con biết cái lớp, cái khả năng của
mình thì sẽ tu tập cái lớp nào?
(00:17) Người
mà tâm mình nhiếp tâm dở, xả tâm dở thì phải học giới luật, đức hạnh trở lại. Sắp
lớp cho mấy con, tuy rằng bây giờ trông như thế này, chứ sắp lớp mấy con lại hết.
Người mà nhiếp
tâm khá, xả tâm giỏi, mà coi ở trong cái giai đoạn của Tứ Niệm Xứ hay hoặc là Tứ
Chánh Cần? Nếu mà trong cái giai đoạn Tứ Chánh Cần thì phải tu như thế nào để
ngăn ác, diệt ác, sanh thiện, tăng trưởng thiện?
Còn cái giai
đoạn của người nào tu Tứ Niệm Xứ, thì phải nhiếp tâm như thế nào để tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự? Bây giờ Thầy hỏi mấy con thử, mấy con trả lời, người
nào mà có thể ngồi suốt 1 tiếng đến 6 tiếng đồng hồ mà tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự, không có một niệm nào chưa? Có chưa? (Chưa được…) Ờ, chưa được!
Vì vậy thì mấy con chưa tu Tứ Niệm Xứ được. Như vậy là còn tu Tứ Chánh Cần chứ
gì.
Trong Tứ
Chánh Cần người nào mà xả tâm hết, thanh tịnh thì mới được tu Tứ Chánh Cần. Mà
xả tâm hết, thì Thầy sẽ làm một cái bài, Thầy trắc nghiệm coi cái tri kiến của
mấy con có hiểu về giới luật đức hạnh không? Mà mấy con còn làm sai thì tức là
mấy con cũng chưa có xả tâm ở trên Tứ Chánh Cần được, mà còn đang xả tâm ở
trong giới luật đức hạnh, có phải không? Đó là lớp của mấy con rõ ràng rồi,
không có chối cãi vào đâu hết. Bài mấy con làm đây sai mà mấy con bảo để mấy
con vào Tứ Chánh Cần mà tu tập, thì coi như mấy con chưa thông mà. Những gì
chưa thông suốt thì làm sao mấy con tu?
(02:13) Cho
nên đức Phật nói: “Những gì thông suốt cần phải thông suốt”, có
phải không? Mà mấy con chưa thông suốt mà đi đến lớp mà để mà diệt ác, ngăn ác
của Tứ Chánh Cần, tức là Tứ Chánh Cần là cái lớp thứ mấy mấy con? Chánh Tinh Tấn,
nó thứ 6. Thứ 7 là cái lớp Chánh Niệm, thứ 8 là cái lớp Chánh Định, có phải
không? Chánh Tinh Tấn, Tứ Chánh Cần là Chánh Tinh Tấn mấy con, phải không?
Cho nên vì vậy
mấy con chưa thông suốt, tức là từ Chánh Kiến, Chánh Tư Duy, Chánh Ngữ, Chánh Mạng,
mấy con chưa thông suốt; cho nên bây giờ mấy con làm bài đâu có. Chưa thông suốt
thì tức là làm bài không được, có đúng không? Thì phải học, phải học giới luật.
Tức là mấy con phải học ở các lớp kia, thì sau đó mới lên tới cái lớp Tứ Chánh
Cần.
Phải không,
mấy con thấy có lớp lang chứ đâu phải muốn, muốn ngang ở chỗ nào được đâu! Ở
đây đạo Phật có 8 lớp đàng hoàng mà, phải không? Mà bây giờ Thầy cho một cái
bài để trắc nghiệm mấy con. Mấy con làm bài, Thầy biết cái tri kiến của mấy con
chưa thông suốt thì mấy con phải học lại cái lớp giới luật cho thông suốt. Sau
khi thông suốt rồi thì Thầy mới đưa mấy con lên cái lớp Tứ Chánh Cần, phải
không?
Mà cái lớp Tứ
Chánh Cần mấy con ngăn ác, diệt ác. Bây giờ tâm mấy con ngăn ác, diệt ác, mấy
con ngồi bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Mà trong tâm mấy con ngồi có một
chút, mới có 1 phút, 2 phút, 5 phút có niệm rồi thì mấy con tu Tứ Niệm Xứ được
chưa? Chánh Niệm có chưa? Được chưa? Chưa!
Chánh Niệm
là cái niệm chơn chánh mấy con, cái niệm chân chánh của nó là cái niệm gì biết
không? Thanh thản, an lạc, vô sự, cái niệm toàn thiện, có đúng không? Có phải
không? Nó toàn thiện. Chứ còn bây giờ mấy con ngồi đó mà niệm. Bây giờ tôi
nghĩ, bây giờ tôi phải đi cứu trợ, phải giúp người này, giúp người kia, đó là
thiện. Nhưng mà cái thiện đó nó có toàn thiện không? Nó còn có niệm mà làm sao
thiện?! Mà Chánh Niệm nó là cái niệm chân chánh, cái niệm không thiện, mà không
thiện không ác. Cho nên bây giờ mấy con ngồi bất động, thanh thản, an lạc, vô sự,
đó là cái niệm chơn lý rồi. Có phải không, mấy con thấy.
(04:31) Đó,
như vậy thì Thầy phân lớp cho mấy con, mấy con biết cái trình độ của mình ở chỗ
nào rồi chứ gì? Rồi, do mình nắm được cái, mình hiểu biết được cái trình độ của
mình rồi thì mình sẽ nỗ lực ở chỗ đó mà tu. Chứ hôm rày mấy con tu chung chung
đó, có đúng không? Mà tu chung chung thì mấy con đến cái lớp mà Chánh Định, mấy
con làm nỗi không? Bởi vì cái lớp đó là cái lớp luyện cái nội lực ở trong thân
của chúng ta. Nói Chánh Định đâu có nghĩa là tôi bây giờ muốn nhập Sơ thiền,
tôi ngồi đó tôi Ly Dục Ly Ác Pháp nhập Sơ Thiền, đức Phật có phương pháp đàng
hoàng mà, có cách thức đàng hoàng. Phải không, mấy con thấy chưa?
Bây giờ đến
cái lớp Chánh Định thì coi như là Thầy kiểm tra, Thầy xem xét để mà sắp lớp cái
trình độ của mấy con ở cái lớp tu tập nào? Dù là người cư sĩ mà người ta đạt được
ở đến cái mức độ, bởi vì nó có cái giáo đoàn của cư sĩ mà, nam cư sĩ mà. Họ mặc
áo, họ để tóc, họ là cư sĩ. Nhưng mà sự thật họ vào trong này, họ cũng không
thua gì chúng ta đâu. Cho nên những cái oai nghi tế hạnh của họ, họ không mặc y
áo như chúng ta, nhưng đừng xem thường họ. Có nhiều người cư sĩ họ thông suốt
hơn chúng ta đó, tu sĩ chúng ta chưa bằng đâu!
Mà có nhiều
người cư sĩ họ có thể, họ sẽ an trú tâm họ ở trong bất động tâm một cách rất là
cụ thể, rõ ràng. Tâm bất động có thể từ 1 tiếng, 2 tiếng đồng hồ có thể được.
Thì như vậy chúng ta tu sĩ có bằng họ không? Họ ở trên Tứ Niệm Xứ được. Và
chúng ta đâu biết chừng rằng trong cái giới cư sĩ, người ta có thể người ta tu ở
trong Chánh Định người ta luyện nội lực. Có bệnh đau người ta đuổi bệnh đau đi,
người ta muốn chết hồi nào chết, người ta muốn sống hồi nào sống, thì mấy con
thấy. Cho nên người ta chỉ khác có một chiếc áo mà thôi.
(06:42) Cho
nên đối với Thầy, ở trong cái Tu viện này á, tất cả đều bình đẳng như nhau. Tại
sao mà chúng ta bình đẳng như nhau? Là tại vì sự sống nó giống nhau. Mình có sự
sống, các vị cư sĩ kia cũng có sự sống, mình chỉ có chiếc áo, cái đầu của mình
khác mà thôi. Chứ mình có sự sống mình có khác không? Ngày mình cũng ăn một bữa
cơm mình sống, họ cũng ăn bữa cơm, họ sống cũng y như mình, họ cũng giống như
mình không khác.
Do cái sự mà
sống bình đẳng như nhau, thì chúng ta tôn trọng sự bình đẳng, chúng ta thương
yêu nhau, bằng cách thương yêu của sự sống. Cung kính tôn trọng sự sống bình đẳng
với nhau thì làm gì chúng ta có giận hờn, phiền não, có hơn thua. Nhiều khi
chúng ta hơn lời nói, hơn những cái điều này, hơn những cái điều kia, nhưng mà
sự thật ra mục đích của đạo Phật là sự bình đẳng, sự sống bình đẳng.
(07:48) Ngày
hôm nay Thầy về đây là cũng còn có cái duyên, chứ sự thật ra thì quá nhiều thì
giờ của Thầy mấy con. Chúng ta ở đây một cái số rất nhỏ, quá nhỏ! Còn một cái số
lượng người khắp ở trên thế giới hàng tỷ tỷ người, người ta chưa học được đạo đức
nhân bản, đạo đức gốc con người. Họ còn đang là những loại động vật mấy con.
Con người, thật sự họ là con người, hình thù con người, nhưng mà tâm tánh họ là
tâm tánh của loài động vật, thú vật. Họ hung dữ lắm mấy con, họ gian ác, hung dữ
ghê gớm!
Chúng ta đến
đây, chúng ta học được một chút ít đạo đức, chúng ta thấy chúng ta giảm rất nhiều,
để chuyển dần từ cái tâm tính động vật, chúng ta trở thành tâm tính con người.
Cho nên năm cái giới luật của đạo Phật là năm cái đức nhân bản của con người.
Mà chúng ta học tới đâu thì chúng ta thấy mình được an vui, hạnh phúc, yên ổn đến
đó, không ai làm khổ mình được.
Các con may
mắn lắm, cuộc đời các con may mắn. Các con sẽ học được những cái đức hạnh như
Phật; mấy con học được những đức hạnh như chúng Thánh Tăng; mấy con học được những
cái đức hạnh làm chủ sự sống chết mấy con. Quý lắm!
Đó là mình
có phước, còn biết bao nhiêu người ta vô phước. Các con cứ nhìn đi, hiện bây giờ
chợ Trảng Bàng, nội cái thị trấn Trảng Bàng thôi, hàng trăm, hàng ngàn người họ
chẳng biết. Thôi, bây giờ chúng ta thấy nội trong Tu viện chúng ta, mà bước ra
khỏi Tu viện của chúng ta, ở ngoài kia chòm xóm, làng xã họ có biết đạo đức này
không? Họ còn đang hung dữ, họ còn đang giết hại loài chúng sanh, ăn thịt như một
loài thú vật, xâu xé nhau. Còn chúng ta ở đây may mắn lắm, chúng ta vượt thoát
mấy con.
Các con thấy
rằng, chúng ta thấy, chúng ta biết, mình có duyên mình mới gặp được chánh pháp
của Phật như thế này, sống được với đức hạnh hiền hòa như thế này, không nỡ ăn
thịt chúng sanh. Chúng ta thấy chúng ta hạnh phúc lắm mấy con!
(10:03) Cho
nên được Thầy kiểm tra hướng dẫn từng cái cơ bản, từng cái đặc tướng, từng cách
thức để cho mấy con tu tập cho đạt được. Chứ nếu mà đến một cái chùa nào đó,
thì người ta dạy cho mấy con học kinh ứng cúng bái, tụng niệm, cầu siêu, cầu
an, thế là cuộc đời của mấy con chỉ tu như vậy thôi, có lợi ích gì? Còn ở đây
không! Thầy sẽ sắp xếp từng đặc tướng của mấy con, từng cái căn bản hiểu biết của
Phật pháp, để cho mấy con nằm ở trong cái lớp của mấy con, để mấy con phải tập,
từ đó cái sự tiến bộ của mấy con sẽ thấy nó rõ ràng.
Nếu mà Thầy
không sắp lớp thì ai mấy con thấy cũng chung chung thôi, mấy con chưa biết cái
người cao, người thấp ở trong cái số của mấy con. Cao thấp là như thế nào? Là
do xả tâm nhiều ít, do nhiếp tâm, an trú, do cái nội lực, định lực của mình có
nhiều ít để làm chủ bản thân, tâm của mình cho an. Chứ không phải là ở đây cao
thấp là cái trình độ kiến thức thế này thế khác, mà cái sức tu tập của chúng ta
đã làm chủ nó được ở mức độ nào? Bây giờ thì các con thấy chung chung, chứ các
con biết những người nào xả tâm?! Cho nên Thầy sắp lớp rồi, mấy con sẽ nỗ lực tận
cùng để mà tu tập.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét