203- TỨ CHÁNH CẦN, NHẪN NHỤC
LÀ HÀNG ĐẦU
(0:00) Cho
nên giới luật của nó thì về cái Hạnh Độc Cư, về cái Hạnh Nhẫn Nhục, thì nó tuyệt
vời! Nó phải sử dụng này nữa, tuyệt vời của nó. Nó nhẫn để mà nó thực hiện các
pháp, nó chung đụng với các ác pháp, cho nên nó phải nhẫn nhục. Nhưng cái người
mà nhiếp tâm, nhiếp tâm mà an trú, thì nó không cần cái Hạnh Nhẫn Nhục mà nó lại
cần cái Hạnh Độc Cư.
Hai bên nó
có khác. Khi bước vào tu tập mà cái người tu Tứ Chánh Cần, thì cái nhẫn nhục là
cái pháp đệ nhất của nó, buộc nó phải sống cái Hạnh Nhẫn Nhục.
Ai nói gì nó
cũng phải nhẫn hết, chứ nó không được: “Tôi phải, tôi phải, tôi không
có làm điều này, đừng có nói tôi. Nói vậy thì tôi tức quá tôi đập đầu tôi chết”.
Không được! Đừng có nói như vậy là mình thiếu nhẫn nhục, các con hiểu chưa? Cho
nên ở đây trên cái vấn đề mà tu tập của hai cái pháp, thì các con thấy:
- Một cái pháp thì dùng độc cư trọn
vẹn mà đi vào. Bởi vì Nhiếp tâm An trú mà nếu không độc cư thì mấy con nhiếp
tâm An trú không vô.
- Còn cái pháp mà Ngăn ác- Diệt
Ác, Tứ Chánh Cần mà không dùng Hạnh Nhẫn Nhục, mà cái Hạnh Nhẫn Nhục không
có thì mấy con tu cũng không vô đâu.
Đi ra người
ta nói chút xíu cái mình tức bực của mình rồi thì làm sao còn tu? Đã ngăn ác mà
ngăn không nổi, mà tức hoài làm sao mà tu cái pháp Tứ Chánh Cần được. Cho nên
vì vậy thì mấy con thấy mình mà cái tâm mà nhẫn không được, thì hãy trở về với
cái pháp Nhiếp tâm và An trú. Bởi vì mình thiếu cái sức Định Tỉnh.
Còn cái người
ta mà tu cái pháp mà Tứ Chánh Cần, là người ta có cái sự Định Tỉnh ở trong tâm
cho nên người ta nhẫn nhục, nó tỉnh táo, nó nhẫn nhục mới được. Mà thiếu cái sự
tỉnh táo thì nó nhẫn nhục không được, nó nhẫn nhục không nổi: "Tức
quá trời đi! Tôi chỉ còn nói như vậy, tôi chỉ còn nước đập đầu tôi chết cho rồi,
chứ để tôi chịu không nổi”. Thì như vậy là mấy con thấy cái cơn sân của
mình nó ghê lắm chứ đâu phải thường! Nó tức quá mà! Bây giờ nói không được chỉ
còn nước đập chết cho rồi, chứ đâu có còn cách nào.
Cho nên
trong cái vấn đề mà ôm pháp nào tu, mình phải biết nó, cái bí quyết của nó để
mình thực hiện được cái pháp của mình tu. Mình biết được cái tâm của mình, mình
thực hiện nó để cho nó đạt được kết quả.
(02:07) Bởi
vì đây, ở đây tu không phải tu chơi, mà tu thật, tu để Làm Chủ Sự Sống Chết, tu
để chấm dứt luân hồi. Nghĩa là mình có đủ cái quyền lực, cái khả năng làm chủ
được cái thân tâm của mình. Cho nên, mình bỏ cuộc đời mình đi tu không phí chút
nào hết. Chỉ có mình không tu đúng thôi, chứ mình tu đúng là mình sẽ làm chủ được
sự sống chết của mình. Mình không phí cuộc đời của mình. Mình không phải đem những
cái lời ba hoa nói láo như thiên hạ đâu! Nói thế này, thế kia mà không làm được.
Còn cái này nói, mình nói mình làm được.
Cho nên mấy
con tùy theo ở chỗ cái khả năng của mình, mà mình nhận những cái pháp mình tu
cho nó đúng.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét