90-QUAN TRỌNG NHẤT LÀ HỌC ĐỂ
XẢ TÂM
(00:01) Trưởng
lão: Về xả tâm,
mấy con lắng nghe Thầy nói. Con ngồi tại chỗ đi, không biết Thầy nói ngoài đó mấy
con nghe không không biết? Có không con?
Tu sinh: Dạ, nghe được!
(00:12) Trưởng
lão: Cái quan trọng nhất là trong khi tu tập đó, là cái vấn đề đối với
cái sự mình xả tâm đó thì nó rất là quan trọng! Cho nên vì vậy mình học cái Giới
luật và Đức hạnh là cái chính.
Bởi vì cái xả
tâm như vậy nó không có đủ cái lực, cái định lực, cho nên chúng ta hiểu biết
nhưng mà khi cái người nào mà nói trái ý chúng ta, hoặc nói oan ức chúng ta,
thì chúng ta sanh ra chúng ta tức giận liền, cho nên chúng ta chưa đủ mà cái sức
định tĩnh ở trong tâm của chúng ta. Cho nên do đó chúng ta phải tập tỉnh giác,
tỉnh thức. Nếu không có tu tập tỉnh thức, thì chúng ta không có đủ cái sức bình
tĩnh trước các ác pháp nó tác động vào tâm chúng ta rất mạnh.
Cái mục đích
chúng ta ở đây không phải là chúng ta tu thiền định gì cả hết, mà chúng ta tu tập
để cho cái sức định tĩnh của chúng ta, bình tĩnh của chúng ta trước các ác pháp
tác động vào tâm chúng ta mà chúng ta không dao động, không sân, không phiền
não, không tham trước các cái đối tượng nó làm chúng ta sanh ra cái tâm tham muốn
mà chúng ta bình tĩnh, chúng ta không có khởi cái lòng ham muốn đó.
(01:23) Do
đó, muốn được như vậy thì chúng ta có hai phần: Một cái phần triển khai cái tri
kiến, cái sự hiểu biết của chúng ta, mà Đức Phật đã dạy “những gì thông
suốt cần thông suốt”. Cho nên đầu tiên chúng ta vào đạo Phật, chúng ta cái
gì mà cần thông suốt thì thông suốt, còn cái gì mà thông suốt nhưng mênh mông
mà nó không có quan trọng thì chúng ta không cần thông suốt cái điều đó. Cho
nên chúng ta cần thông suốt những điều mà chúng ta cần thông suốt, đó là thông
suốt Giới luật và Đức hạnh.
Để làm gì?
Giới luật và Đức hạnh nó là thiện pháp. Cho nên, nó chuyển được cái nhân quả ác
của chúng ta, nó làm cho chúng ta đem lại sự bình an cho chúng ta. Cho nên Đức
Phật nói: “Pháp ta không có thời gian đến để mà thấy”, thấy cái sự
giải thoát liền khi mà chúng ta chấp nhận nó, thì chúng ta sống một đời sống đạo
đức thì ngay đó chúng ta đã tìm thấy được cái sự giải thoát. Chứ không phải tu
một năm, hai năm, năm năm, mười năm chúng ta mới thấy được cái sự giải thoát,
không phải! Ở đây, ngay liền tức khắc là chúng ta đã thấy liền.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét