425- VỀ THĂM GIA ĐÌNH
(47:42) Tu
sinh Nguyên Tánh: Mô Phật, Thầy cho con xin gặp Thầy trao
đổi Thầy một số vấn đề…
Trưởng
lão: Nhưng mà khách còn đang chờ Thầy con, bây giờ chờ, trao
đổi gì con?
Tu sinh
Nguyên Tánh: Con bạch Thầy! Ngày mai con phải về ngoài Ninh Bình rồi,
nhưng bây giờ, theo lời Thầy dạy là 8 tháng nay con không hề ra Tu viện, nhất
là đến bố mới mất, con không về một ngày nào hết. Bây giờ con là một cái người
mới vào được tập xuất gia như thế này, thì bây giờ những cái giới luật bây giờ
con giữ như thế nào? Bây giờ cô Diệu Quang nói giờ con về ngoài Ninh Bình, con
phải về thăm nhà, về mà không xuống đó thì thành người không có cái đức hiếu
sinh, thì bây giờ theo Thầy chỉ…?
Trưởng
lão: Thì bây giờ đó con về. Đó, đúng là cô Diệu Quang nói đúng,
con về đó thăm nhà mình một chút, bởi vì mình về quê rồi, rồi con thăm chút.
Rồi con trở lại Ninh Bình giúp cho Thanh Quang một thời gian, rồi sau đó thì
trở lại đây, chừng 6 tháng à. Nói tui giúp thầy 6 tháng, chứ tôi không có giúp
hơn nữa đâu! Thầy đừng có lôi tôi ở đây. Tôi làm hoài đây chắc là tôi tu không
tới đâu à! Rồi sắp sửa rồi tôi cũng đi theo ông bà rồi đây. Rồi phải trở lại
đây ngay liền để mà nhiếp tâm, an trú cho nó chất lượng.
Tu sinh
Nguyên Tánh: Bạch Thầy, áo quần con về nhà con vẫn mang bình thường thế
này chứ không có được thay đổi?
Trưởng
lão: À, thì con về đó thăm rồi cái bắt đầu, bởi vì mình xuất gia
rồi, mình thăm gia đình rồi cái thì quẩy gói đi luôn vô trong nơi của Thanh
Quang rồi. Chứ không được ở trong gia đình, mà 1, 2 ngày ở trong đó thì không
có được. Bởi vì mình xuất gia mặc cái đồ này: “Nay sao lại có ông sư ở trong cái nhà của bà A, bà B đây?”,
họ cười chết à! “Ông sư
này bộ ông muốn xuất sãi rồi đây!”.
(49:19) Cho nên vì vậy đó con về thăm chừng
giây lát, hỏi thăm hết bà con của mình, đến chỗ này hay chỗ kia gì trong cái
khu vực bà con của mình xong hết. Rồi mình cũng nói về cái tâm nguyện xuất gia
của mình, để cho mọi người biết rằng cái mục đích sanh tử là quan trọng, cho
nên vì vậy tôi phải bỏ hết. Khi nào mà tu xong rồi, tôi sẽ trở về để mà độ dòng
họ bà con. Ai có duyên thì tôi nhất định tôi sẽ độ, tôi nguyện một đời này tu
cho được. Như vậy là, rồi cái mình ra đi, chứ mình đừng có ở nấn ná con. Ngồi
ngoài hè đâu đó, mình đừng để họ dọn cơm này kia. Ngồi ngoài hè đâu đó, người
ta có đổ cháo thiu, cháo thối, thì đem đổ đây cho tôi, tôi ăn cái này tôi đi.
Chứ ở đó mà làm tiệc, làm tùng thì không được. Con hiểu không?
Chứ không
mà con về đây gia đình nó tầm ăn, tầm uống à. “Cha! Nó vô trong ăn ngày một bữa chắc nó khổ, kham khổ
lắm! Về đây mua mớ đậu hũ chiên xào cho đủ loại đó, để cho nó ăn, nó mập”.
Thì bắt đầu ngồi chờ ăn thì không có được, phải từ chối, từ chối! Có cơm nguội,
cơm thiu gì cứ đổ trong bát tôi đi, tôi mang đi. Có được rồi, tới giờ tôi thọ
trai ở đâu cũng được, đó vậy con mang đi là đúng cái hạnh đó.
Tu sinh
Nguyên Tánh: Bây giờ cái ảnh giấy của con, nhà của con mới xin được mới
gửi vào đây hôm qua, các lãnh đạo, nhân dân họ cho rồi, thì họ gửi vào đây,
trên đường đi con sẽ gửi họ cấp cái giấy gì, hay là con cứ đi bình thường?
Trưởng
lão: Con cứ đi bình thường, không sao hết! Bởi vì có một mình
con đi, không sao. Đi 1 cái đoàn như thế này công an hỏi liền đó. Chứ con đi
một mình, họ nói ông thầy đó thôi. Bây giờ con có thể, con cứ đi tự nhiên,
không có gì đâu. Bởi vì cái giấy của con thì coi như là mới chứng sau này đó,
thì để nó đợt sau. Đợt kia thì Thầy đã gửi cho thầy chánh trị sự tỉnh, ông cất
giữ, để ông lo, ông ký tên, ông đóng dấu này kia. Sau cái lễ khai hạ gần tới
đây đó, lễ Phật đản đó thì ông gặp Thầy, ông trao trả lại Thầy hết mấy giấy tờ
của các con.
(51:16) Rồi kỳ tới nữa Thầy, mấy con đã có xin
chứng đồ đàng hoàng rồi, Thầy sẽ tiếp tục Thầy gửi cho ban đại diện của huyện
Trảng bàng và ban tri sự tỉnh kế tiếp nữa thì họ sẽ chứng ở trong đó cho các
con. Thì coi như là mấy con sẽ có lần lượt có giấy tờ. Nhưng bây giờ đi thì mấy
con yên tâm, không có gì đâu cứ mang đi. Thì mấy ông cứ muốn bắt tôi thì bắt,
vô tù tôi cũng ngồi tu vậy thôi, có gì đâu. Bây giờ tôi hết quần áo rồi, tôi
mang nhiêu đây là nhiêu đây, tôi không có giả dối gì đâu, tôi tu thiệt! Giấy tờ
tôi cũng xin đàng hoàng rồi, nhưng mà tôi mới xuất gia chưa xong, cho nên giấy
tờ nó còn gửi về tỉnh hội tại Tu viện Chơn Như để người ta chứng, cho giáo hội
chứng mà. Chuyện đó để từ từ, chứ mấy ông đòi nhanh quá. Nhưng mà hôm nay tôi
về, tôi thăm gia đình tôi chút, rồi tôi vào trong cái cơ sở trung tâm an dưỡng để
tôi phụ giúp cho thầy Thanh Quang ở trong đó. Phải nói thẳng, nói thật mà, đâu
đó cơ sở đàng hoàng thì không ai làm gì con, phải không? Yên tâm đi, không ai
bắt bớ con đâu mà sợ hết! Bắt Thầy ra Thầy lãnh.
Rồi con
có gì không con?
Tu sinh: Dạ
mô Phật, trước khi Thầy ra về con xin phép trình bày một chút thôi.
Kính xin
vấn Thầy là vào ngày thứ 7 đó, chúng con có đọc 100 giới luật mấy tháng nay
rồi, thì quý sư cũng đã thuần hiểu. Cho nên sư Phước Tồn cũng có góp ý là thứ 7
tuần tới này chúng con đọc sơ 4 cái quyển Lời Gốc Phật Dạy. Vậy kính Thầy, cho
phép chúng con là như thế nào? Kính Thầy chỉ dạy, mô Phật!
Trưởng
lão: À, được con! Mấy con sẽ đọc để cho mọi người đều nghe, để
thấm nhuần được những cái lời dạy của Phật ở trong đó, mà Thầy đã viết ra cho
nó dễ hiểu. Còn cái kia nó thấm nhuần rồi thôi, chứ mình cứ đọc hoài nó cũng
như vậy à mấy con, nó mất thì giờ của mình.
Tu sinh: Dạ,
vậy Tăng đoàn thành thật kính cám ơn Thầy!
Trưởng
lão: Rồi! Thôi bây giờ Thầy uống nước rồi Thầy chào mấy con.
Thôi! Thầy chào mấy con, Thầy về. Ráng tu tập mấy con! Để rồi Thầy chọn mấy con
vô được ở gần bên Thầy, tu tập cho tới nơi tới chốn!
Tu sinh: Dạ! (53:27)
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét