15- HÌNH THỨC VÀ NỘI DUNG
(12:57) Trưởng
lão: Hôm nay cũng hơn một năm Thầy đã rời khỏi Tu Viện. Nhưng mà hôm
nay về thì thăm lại thì Tu Viện khang trang hơn, có nơi lớp học của bên nữ, của
các con. Và giáo đoàn Chơn Như, bên ni đoàn các con đã thực hiện được cái Ni
đoàn, và cái Nữ cư sĩ đoàn.
Thầy rất mừng.
Khi vắng bóng nhưng mà những Bức Tâm Thư Thầy gửi về, lần lượt
Tu Viện có chiều hướng đi lên.
Nhưng đây là
hình thức mấy con.
Còn về nội
dung của nó thì chúng ta làm sao cho xứng đáng là một người đệ tử của Tu Viện
Chơn Như. Các lớp học Giới Luật Đức Hạnh như các con biết năm giới tức là Đức
Nhân Bản. Nếu là một con người thì phải có cái Đạo Đức Nhân Bản, là gốc của nó.
Nếu chúng ta không sống đúng những cái đạo đức đó thì chúng ta là một loài động
vật, chứ không là con người mấy con. Bởi vì đạo Phật nó xác định được con người
và động vật. Dù chúng ta mặt người, nhưng tâm chúng ta là tâm của động vật. Cho
nên nó gọi là Đạo Đức Nhân Bản.
(00:14:29) Và
kế nữa mấy con biết rằng chúng ta học tới Thập Thiện, và Thập Thiện tức là Đạo
Đức Nhân Quả. Mười cái điều lành từ thân, miệng, ý của chúng ta mà phát động ra
cho nên nó gọi là Nhân Quả. Vì vậy mà chúng ta thấy trên con đường mà tu học của
chúng ta từ nhân bản đến nhân quả chúng ta đều phải rèn luyện, tri kiến chúng
ta phải hiểu biết thông suốt. Cho nên đức Phật dạy: "Những gì
thông suốt cần phải thông suốt". Nhiều khi mấy con thông suốt những
cái không cần thiết mà thông suốt. Trái lại những cái cần thiết thì mấy con
không thông suốt.
Hôm nay mấy
con mới học được 3 lớp: Đức Hiếu Sinh, Đức Ly Tham, Đức Chung Thủy. Còn 2 lớp nữa
mới xong cái lớp Ngũ Giới. Nhưng lần lượt các con sẽ học tập. Rồi học Thập Thiện
tức là Đức Nhân Quả, Đạo Đức Nhân Quả. Rồi mấy con còn phải học Tam Quy mấy
con. Mấy con nghe khi mà chúng ta vào chùa để xin mà thọ Tam Quy, Ngũ Giới chứ
gì, thì thọ tức là phải thọ Tam Quy trước rồi sau đó mới thọ Ngũ Giới.
Thế mà ở
đây, tại sao cái nhân duyên mà Thầy lại đưa ra cái giáo pháp để cho mấy con học
Ngũ Giới trước, mà Tam Quy không nói.
Bởi vì cái
xã hội chúng ta hiện giờ thì đạo đức nó xuống cấp quá nhiều. Nó biến con người
trở thành những loài thú vật. Cho nên người ta cướp giật, người ta giết người,
người ta đủ cách mà có thể làm cho con người nó quá đau khổ.
(00:16:11) Như
mấy con biết hàng ngày đó tai nạn giao thông là do thiếu đức cẩn thận, do thiếu
Đức Cẩn Thận Hiếu Sinh, nghĩa là không cẩn thận khi lái xe, khi đi đường mà người
ta, người ta không cẩn thận thì chúng ta sẽ có những cái tai nạn xảy ra làm cho
chết người, làm cho của cải hao hư. Đó là mấy con thấy thiếu Đạo Đức Hiếu Sinh
Cẩn Thận. Nếu mà chúng ta mà học được Đạo Đức Hiếu Sinh Cẩn Thận thì chúng ta
đâu có các cái sự việc mất mát, cái sự khổ đau như thế này.
Do cái lý do
mà xã hội nhiều những cái tệ nạn xảy ra do thiếu đạo đức. Cho nên buộc lòng Thầy
phải soạn thảo cái bộ, cái bộ đạo đức nhân bản, tức là 5 giới luật của Phật. Để
5 cái bộ, 5 cái giới luật này được học đạo đức của nó, ngay cả bản thân của mấy
con cũng là trở thành những người thân giáo. Thân giáo nghĩa là chúng ta sống
đúng 5 cái đức hạnh đó, để làm gương cho những người khác. Và đồng thời nhờ đó
thì Thầy tin rằng Bộ Giáo Dục họ sẽ nương vào đó mà soạn thảo ra cái bộ đạo đức
dạy từ tiểu học, trung học và đại học, và phổ biến khắp nơi trong dân gian của
chúng ta. Mọi người đều học đạo đức, do đó đem lại sự bình an cho đất nước của
chúng ta. Không còn những cái tệ nạn xã hội nữa.
Thì như vậy
mấy con thấy đây là một cái điều cần thiết cho nên Thầy phải soạn thảo cái bộ
Ngũ Giới, cái bộ đạo đức nhân bản. Đó là những điều kiện mà chúng ta cần phải
thông suốt. Mà đó là chúng ta đang tu tập, đang tu tập cái pháp nào mấy con biết
không?
Đó là Định
Vô Lậu, làm cho chúng ta xả được tâm chúng ta. Tâm chúng ta trở thành Bất Động
do chúng ta sống đúng đạo đức, tức là Giới Luật Đức Hạnh làm tâm chúng ta không
còn bị động, không còn giận hờn, không còn phiền não, không còn lo sợ, không
còn đau khổ nữa mấy con. Đó là con đường của đạo Phật đi từ căn bản- Giới Luật-
đi vào.
(00:18:10) Thế
rồi Tam Quy tại sao chúng ta lại thọ Tam Quy rồi mới Ngũ Giới. Mà bây giờ chúng
ta lại biết Ngũ Giới mà chưa biết Tam Quy.
Tam Quy tuyệt
vời lắm mấy con, nó là cái hành động sống của đức Phật. Thí dụ như Quy Y Phật
thì mấy con phải biết gương hạnh của Phật như thế nào?
Hôm nay mấy
con thấy hình tướng của các cô, của ni đoàn. Đó là cái hình ảnh còn ba y, một
bát mấy con. Người nào mà mang cái hình ảnh đó mà còn đồ đạc nhiều, còn vật chất
nhiều thì không xứng đáng là cái người đệ tử của Phật, cái người đệ tử của Chơn
Như. Mang cái hình ảnh như mấy cô hiện giờ chỉ còn ba y, một bát, một vài món cần
dùng cho đời sống của mấy cô mà thôi. Mấy cô bỏ hết xuống, không phải mấy cô xuất
gia vào tu để mà trở thành một con người tu tập giải thoát như thế này. Để rồi
nay mình chạy về thăm nhà, mốt mình chạy về thăm nhà. Không phải đâu mấy con.
Các con nhớ
đức Phật Thích Ca Mâu Ni khi bỏ, khi bỏ gia đình của mình vợ còn trẻ, con mới
sanh, cha thì già yếu. Ngài bỏ đi sáu năm khổ hạnh trong rừng già. Ngài không
bao giờ về thăm. Các con đọc lịch sử đức Phật các con có thấy không?
Bởi vì Tam
Quy mấy con chưa học, mấy con chưa có học lịch sử của đức Phật, chưa học được
những đức hạnh của đức Phật mà trong kinh Nguyên Thủy rất nhiều cái hành động sống
Đức Hạnh của đức Phật.
Khi các con
thọ Tam Quy các con sẽ học những cái Đức Hạnh của đức Phật để cho mình sống,
mình sống làm sao như Phật ngày xưa. Như vậy thì mình mới làm chủ được sinh,
già, bệnh, chết, mình mới làm chủ được, chấm dứt được luân hồi sanh tử.
Cách thức của
chúng ta đi đến cuối cùng là làm chủ được sự sống chết của chúng ta. Muốn chết
là chết, muốn sống là sống. Điều đó là chúng ta phải tu tập. Chứ không tu tập
thì không được. Và phải sống như Phật mới tu tập được. Còn sống không như Phật
làm sao tu tập được mấy con.
(00:20:08) Đơn
giản, chúng ta đọc lịch sử thấy khi đức Phật ra đi rồi. Không có 5 tháng, 3
tháng, 1 năm, 2 năm mà trở về thăm gia đình, thăm vợ con mình. Thăm Vua Cha coi
bệnh đau hay này kia. Cho nên khi mà thành lập cái Ni đoàn rồi, thì mấy con đừng
nghĩ rằng tôi sẽ về tôi thăm cha mẹ này kia. Không phải mấy con không biết ơn
cha mẹ đâu, cha mẹ sinh thành. Chính mình nỗ lực mình tu tập, cha mẹ mình còn sống,
một ngày mình tu chứng, mình trở về đem chánh Pháp của Phật dạy lại cho người để
cứu người thoát khổ, thoát sinh tử luân hồi. Đó là cái ơn, cái ơn trả ơn cao nhất
trong đạo Phật.
Còn bây giờ
mấy con về thăm mấy con có làm gì được. Khi cha mẹ mấy con đau, mấy con có đau
thế được không? Hay là mấy con đứng nhìn đó rồi mấy con đi. Mấy con nói báo hiếu.
Cái hiếu của đời chưa có hiếu đâu mấy con.
Bây giờ cha
mẹ mấy con mất rồi, mà bây giờ mấy con biết cha mẹ của mấy con sanh ở đâu
không? Mấy con đâu có biết được. Vậy thì mấy con báo hiếu là báo hiếu chỗ nào?
Còn một người
tu rồi người ta biết được cha mẹ người ta mất chỗ nào người ta biết, sanh chỗ
nào người ta biết. Người ta tìm cách người ta độ cho những người thân của mình,
người ơn nghĩa của mình, cha mẹ sanh mình sinh dưỡng dục mình rất là khổ.
Bây giờ chết
mình không biết ở đâu hết thì như vậy mình có xứng đáng là cái người đi tu
không? Bởi vì mục đích mình đi tu là phải làm chủ được sự sống chết và đền đáp
công ơn của những người mà đã tạo, đã gieo cái ơn rất nặng, nhất là cha mẹ của
mình.
Vậy thì hôm
nay mấy con thấy khoác chiếc y, ba y, một bát giống đức Phật thì các con sẽ cần
phải học, cần phải học cái bộ Quy Y Phật tức là bộ Tam Quy. Quy Y Phật, Quy Y
Pháp, Quy Y Tăng, các con cần phải học, học những cái bộ sách đó, tức là học đức
hạnh về Phật, đức hạnh về Pháp, đức hạnh về chư thánh Tăng, trong thời đức Phật
có chư thánh Tăng tức là từ ông Xá Lợi Phất, ông Mục Kiền Liên, ông La Hầu La,
ông Phú Lâu Na, toàn là những bậc Thánh Tăng, mà Thánh Tăng thì phải có đức hạnh
của những bậc Thánh chứ.
Chúng ta
chưa học những cái hành động sống của những bậc Thánh làm sao chúng ta biết.
Cho nên mấy con còn học nhiều. Đó là những điều hiểu biết cần phải hiểu biết,
những điều hiểu biết cần phải hiểu biết, đức Phật đã nhắc nhở chúng ta như vậy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét