185- TU HÀNH PHẢI PHẢI QUYẾT TÂM
Tu sinh Phước Tồn: Kính thưa Thầy cho con xin hỏi, ví dụ như
ngoài cái khung giờ đầu thì con tập ba mươi phút, có nghĩa là mười phút đầu thì
con tập nhiếp tâm, sau đó con nghỉ cỡ năm, mười phút, tiếp tục tu tập mười phút
nữa thì cho đến ba mươi phút.
(07:48) Trưởng lão: Tiếp tục coi như
là hiện bây giờ ôm cái pháp Thân Hành Niệm là đi luôn một lèo là ba mươi phút,
chứ không có ngắn nữa. Được, không được thì cứ tác ý hẳn hoi, bây giờ thấy nó
còn niệm, còn xẹt ra thì tu cái thời khác. Thí dụ bây giờ buổi sáng mình xét
qua tu nó còn bị cái hôn trầm hay hoặc là còn bị niệm xẹt vô thì buổi chiều
phải kỹ lưỡng từng cái tác ý, rồi từng cái hành động, bước đi của mình phải như
thế nào? Phải cẩn thận kỹ lưỡng hơn để nhất định là phải đạt được cái chất
lượng hoàn toàn là một trăm phần trăm.
Tu sinh Phước Tồn: Dạ
Trưởng lão: Con hiểu không? Mình phải nỗ lực, hễ mà
thất bại keo này thì đứng lên làm lại, mà làm lại kỹ lưỡng hơn. Thì có ba mươi
phút mà, chết chóc gì mà sợ, con hiểu không? “Nó thời gian có ba mươi
phút mà, người ta làm được mà tại sao mày làm không được? Nhất định là phải làm
được!” - cái ý chí, cái quyết định của mình sẽ làm được. Thầy nói ở
trên đời này con người chỉ có cái ý chí, cái nghị lực của chúng ta là làm được
tất cả mọi cái, không đầu hàng trước cái khó khăn nào hết. Cho nên các con
không đầu hàng là các con sẽ làm được. Và làm được với cái sự quyết tâm, với
cái sự mà đem hết cái nghị lực của mình ra mà làm việc thì mấy con sẽ thành
công.
Học tu với Thầy là
hoàn toàn là con người phải đầy đủ ý chí, nghị lực, có một sự quyết định chứ
còn không phải đầu hàng, không phải là tu cầu may đâu. Ở đây là tu phải quyết
định, quyết định là phải làm được, chứ không phải là tu lấy có. Nhất định là
cái ý chí dũng mãnh của mình, những cái điều mình làm được như vậy là cái gan
dạ, cái dũng mãnh của mình ghê gớm lắm. Nghĩa là bây giờ mình thấy làm không được,
nhất định là cái thời tới là phải làm cho được, nhất định là phải cẩn thận, kỹ
lưỡng, tác ý rất là kỹ.
Thì Thầy nói đừng có
nghĩ là mình tu rồi đây rồi nó sẽ được. Không phải! Mà cái ý chí, cái nghị lực
và cái nhiệt tâm làm như vậy là nó sẽ đạt được ngay từ lúc đầu. Chứ không phải
là tu cầm chừng, cầm chừng rồi nó được, không phải! Các con tu cầm chừng, cầm
chừng rồi nó dậm chân tại chỗ mất. Bằng chứng mấy con thấy từ lâu tới giờ mấy
con tu, mà giờ mấy con gần như là Thầy thấy là số không. Cái nhiếp tâm của mấy
con, rồi cái xả tâm của mấy con, rồi cái giới luật đức hạnh của mấy con, Thầy
hoàn toàn nhìn thấy là số không.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét