186- BỎ HẾT DANH LỢI, NỖ LỰC TU TẬP ĐẠT CHẤT LƯỢNG
(10:08) Nếu mà không dạy cái lớp đạo đức này thì
mấy con chắc chắn là mấy con chẳng hiểu đạo đức gì hết, thì cũng số không thôi,
có phải không? Bây giờ nói về Ngũ Giới mà mấy con không học đạo đức thì cũng
như mấy người kia họ học Ngũ Giới thì họ cũng năm giới cấm họ biết sát sanh,
rồi vọng ngữ, tà dâm … rồi cũng nói vậy thôi, chứ họ có biết đạo đức nó cái gì
đâu? Còn bây giờ mấy con còn thêm được cái tri kiến đạo đức, Đức Hiếu Sinh làm
sao mấy con cũng thấy, hiểu biết rồi.
Cho nên nó còn cái
phần này, mà bây giờ phần nhiếp tâm mấy con thấy: Trời đất ơi! Tới giờ phút này
mà một phút còn chưa được nữa, rồi năm phút mà còn lúc trật lúc trúng nữa. Trời
đất ơi! Nhiếp gì kiểu này thôi chắc chết rồi! Tu gì từ hồi nào tới giờ mà tu
vậy sao? Lẽ ra mấy con tu vậy ít ra bây giờ ba mươi phút là căn bản chót của
mấy con rồi. Có phải không? Thế mà bây giờ nó như vậy. Mà pháp nào? Thân Hành
Niệm mấy con cũng có học nè, rồi rèn luyện nghị lực mười bước đi kinh hành cũng
có này, rồi hít thở cũng có đủ loại hết. Cái pháp nào mấy con cũng có tập chung
chung hết rồi, mà nhìn lại kết quả của mấy con thì Thầy thấy thiệt là rất là buồn!
Nghĩa là thấy hoàn toàn như mấy con mới người mới học tu.
Cho nên hôm nay là
quyết định phải làm cho được, đem hết sức nghị lực của mình làm cho bằng được.
Cái lớp của chúng ta là cái lớp đầu tiên để mà chứng đạo, mà nếu mà tu tập như
thế này thì làm sao chứng được?! Quyết định! Cuộc đời chúng ta bỏ hết rồi, đi
vô đây mấy con còn thấy nghề nghiệp, đời sống của mấy con, gia đình gì mấy con
bỏ hết rồi, còn cái gì nữa mà chúng ta không nỗ lực tu? Phải không? Mấy con
thấy không? Danh lợi để làm gì đây? Qua bao nhiêu bài học đạo đức mấy con thấy
Thầy nói về danh lợi có lợi ích gì đâu?! Chết rồi mấy con có mang được cái gì
đâu? Mà bây giờ không nỗ lực làm chủ được sự sống chết của mình sao?
Cho nên con về tập
pháp Thân Hành Niệm lại, con là người nghiệp quá nặng, nội ba cái bệnh thừa hơi
của con không mà thiên hạ cũng phải sợ lên, phải không? Người ta thì còn mạnh
khỏe một chút, con hễ hơi hơi cái là hơi đâu mà trong người con nó tuôn trào ra
dữ vậy? Bữa nào lấy cái dao mà khoét cái bụng một cái lỗ cho nó xì ra coi thử
coi cái chỗ nào nào?
Tu sinh Phước Tồn: Kính thưa Thầy, còn việc như con có nên đi
đến thêm cái lớp buổi chiều hay không?
(12:31) Trưởng lão: Càng học thì
càng thấm nhuần càng tốt chứ sao, nhưng mà tu phải chất lượng. Con bây giờ nếu
mà con dự thêm thì càng tốt, mà không dự thì phải nỗ lực tu thật sự, con hiểu
không?
Tu sinh Phước Tồn: Kính thưa Thầy, như bữa khuya, buổi tối
ngoài cái giờ, còn cái giờ đầu là con tu tập pháp Thân Hành Niệm con đi rồi, mà
kế những giờ sau thì có những hôn trầm, nên đó thì con có thể dùng tập luôn cả
pháp Thân Hành Niệm con đi luôn không?
Trưởng lão: Cũng càng tốt chứ có làm sao đâu?! Nhưng
mà điều kiện là cái chất lượng phải đạt được của cái giờ đầu, còn sau đó thì nó
không quan trọng lắm, đi để cho nó đỡ hôn trầm thùy miên thôi, hiểu không? Ăn
thua là phải một buổi phải đạt được cái chất lượng cho Thầy là ba mươi phút,
còn hoàn toàn mấy cái kia thì Thầy không cần thiết, có tu được thì tu, tu không
được thì cũng không sao hết! Nhưng mà điều kiện là phải vào tu là hoàn toàn làm
chủ cho Thầy ba mươi phút. Ví dụ như buổi sáng ba mươi phút, buổi chiều ba mươi
phút, buổi tối ba mươi phút, buổi khuya ba mươi phút, mà buổi sáng mắc đi học,
buổi chiều mắc đi học, thì buổi tối, buổi khuya làm ơn tu tập đạt ba mươi phút
chất lượng cho Thầy. Có được không?
Tu sinh Phước Tồn: Dạ, được, con cố gắng.
Trưởng lão: Ráng cố gắng!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét