258- CHIA NHỎ THỜI GIAN TU CHO CÓ CHẤT
LƯỢNG
(36:44) Trưởng lão: Từ
Phước con. Từ Phước? Tu tập sao con? Như đây là tốt lắm rồi. Thì con ráng mà nỗ
lực tu tập con. Có kết quả, thì giờ thì con tập trở lại kỹ, và nhiếp tâm từng
bước đi của con. Trong cái khoảng thời gian tu tập rất ngắn đủ cái sức của con,
không một niệm nào xen vào ở trong cái bước đi của con. Con tập kỹ, từ năm phút
đến mười phút thôi, đừng có nhiều. Nghĩa là bây giờ con bắt đầu con tu năm phút
cho kỹ lưỡng, rồi trong khoảng thời gian năm phút đó, trong ba mươi phút đó nó
có nhiều khoảng thời gian tập năm phút. Tu năm phút, nghỉ năm phút.
Coi như ba mươi phút con tu được
ba lần, ba lần năm phút rồi xả nghỉ. Cứ như vậy tu tập. Còn các pháp khác như
Tứ Chánh Cần, xét Nhân quả này kia để mà xả tâm thì con cứ tự nhiên tu tập. Còn
riêng cái pháp Nhiếp Tâm ở trên bước chân đi của con, thì con phải tu tập nhiếp
cho kỹ lưỡng không có niệm xẹt vô. Mà buổi sáng, buổi chiều, buổi tối, buổi
khuya bốn thời, con đều tu tập ba mươi phút đó con. Còn cái kia, tất cả những
cái pháp kia con tu tập thì con cứ tiếp tục con tu tập, con ráng sức để xả tâm.
Rồi học hành thêm những cái Giới
luật Đức hạnh, rồi làm bài. Rồi con có thể làm bài, để mà Thầy đọc lại cái bài.
Những cái điều kiện gì cần thiết Thầy sẽ khích lệ và khuyên lơn con, để áp dụng
vào những cái điều mà con đã hiểu biết, để xả tâm con cho rốt ráo. Cố gắng, lớn
tuổi rồi con. Nó cũng chẳng còn bao lâu nữa. Nỗ lực tu để trước khi mình chết,
mình phải làm chủ được sự sống chết của mình là hạnh phúc. Để cho mình vào Niết
Bàn, mình sống không còn sợ sệt nữa con. Cuộc đời của mấy con quá lớn tuổi rồi,
không còn lâu nữa đâu, phải ráng nỗ lực tu tập.
(38:45) Nhớ
về tập kỹ, rồi Thầy sẽ còn đến Thầy thăm, Thầy kiểm tra lại từng chút từng chút
để dẫn dắt mấy con đi lên cho được. Thầy không bỏ người nào hết, nhưng mà mấy
con phải tự thắp đuốc lên đi. Sự thật Thầy không tập luyện giùm mấy con được.
Nhưng mà Thầy dẫn dắt mấy con từng bước đi lên cho chắc chắn tới đâu kết quả
tới đó. Rồi kết quả cho tới tận cùng thì mấy con sẽ làm chủ được sự sống chết
của mấy con. Con có hỏi Thầy gì nữa không con?
Từ Phước: …
Trưởng lão: Đúng
vậy! Phải nhiệt tâm, phải cố tâm, quyết tâm để đừng lộn …
Từ Phước: …
(40:00) Trưởng lão: Rồi con
cứ ôm những cái pháp đó tu tập, cần nhiếp tâm những cái bước đi con đó, cho có
chất lượng, đừng có niệm khởi xẹt vô trong đó, phải nhiệt tâm từng bước đi. Như
vậy là đủ rồi. Con về tập rồi lần lượt Thầy sẽ cho tăng lên cho đến đúng ba
mươi phút, với cái sự thuần thục của mấy con.
Đến đây, buổi hôm nay thì coi như
mấy con đã nắm vững các pháp hết rồi, ráng mà tu tập. Những người nào mà chưa
biết pháp tu, chưa có gì hết, thì mấy con nên viết giấy gởi cho cô Út, cô Út
gởi cho Thầy, rồi Thầy sẽ đọc, rồi Thầy sẽ viết. Các con chưa có nắm được pháp
thì Thầy sẽ gặp riêng. Còn các con mà biết pháp rồi cứ lo tu tập cho thuần
thục, một tuần hoặc hai tuần sẽ gặp lại Thầy chớ Thầy không bỏ đâu.
Còn gặp lại Thầy, Thầy kiểm tra
Thầy đôn đốc. Người nào được đến cái mức độ nào thì nâng lên trên cái mức độ
đó, không để phí thời giờ của mấy con. Để cho mấy con cứ dậm chân tại chỗ thì
không được, mất thời giờ rất uổng mấy con. Cho nên chắc chắn là mỗi tuần hay
hoặc là xa lắm Thầy mắc bận gì đi nữa, dù Thầy có đi ra ngoài Bắc đi nữa, thì
cũng một tuần, cũng hai tuần Thầy cũng sẽ gặp mấy con. Bởi vì Thầy phải về đây,
chứ không bỏ mấy con đâu.
Bởi vì Thầy ra, Thầy chỉ đạo cho
ở ngoài đó người ta làm công việc, xong rồi thì Thầy về liền, chứ Thầy không ở
ngoài đó. Bởi vì ở ngoài đó thì coi như là đang xây dựng đang làm công việc đó
trong cái ban tổ chức, nó không có thuộc về Tu viện của mình đâu, mà nó là cái
Trung tâm An dưỡng. Cho nên nó là cơ sở để an dưỡng để nuôi những người bất
hạnh trong xã hội. Cho nên chúng ta làm cái việc lợi ích cho xã hội mà thôi.
Còn cái Tu viện của chúng ta là những nơi mà chúng ta đào luyện cho những người
tu chứng đạo, để đem cái kinh nghiệm này mà đi ra dạy các lớp ở trong các Trung
tâm An dưỡng. Và ở đâu mà cần thì có người của chúng ta đến đó, đem cái thân
giáo của chúng ta đến dạy họ.
Cho nên đến đây, thì mấy con
người nào mà còn quyết tâm tu giải thoát, thì mấy con ghi đúng những cái điều
mà mấy con cần như thế nào? Và sự tu tập của mấy con như thế nào? Thời nào tu
pháp gì như thế nào? Thì mấy con ghi kỹ lại cho Thầy, gửi cô Út đem vào. Thầy
sẽ đọc, Thầy nghiên cứu lại để giúp mấy con phải tu tập cái lộ trình nào, cái
pháp nào để cho phù hợp với đặc tướng, với cái cách thức của mấy con, để mấy
con đạt được cái kết quả mong muốn của mấy con. Đến đây Thầy xin chấm dứt. Bây
giờ Thầy xin chào mấy con, Thầy xin trở về.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét