257- NHIẾP TÂM AN TRÚ RỒI MỚI TẬP NGỒI
KIẾT GIÀ
(33:13) Trưởng
lão: Minh Thiện con. Con trình bày cho Thầy.
Minh
Thiện: Kính thưa Thầy, thời gian đầu thì con tu cái nhiếp tâm thì
trong năm phút, rồi sau đó cũng tăng lên được mười phút. Nhưng mà cũng còn kẹt
một hai niệm. Thì con cũng cố gắng. Thì con kính thưa Thầy là, trước Thầy có
nói rằng hướng dẫn cho con cách thức ngồi kiết già cho nó được. Thì theo con
thấy hình như trong Tu viện mình chỉ có mình con là ngồi không được. Cho nên
Thầy có thể trợ lực thêm cho con để cho nó vững. Từ ngày Thầy dạy pháp Nhiếp
Tâm, thì con chỉ là nhiếp tâm trong cánh tay đưa ra vô, chẳng hạn như là, có
phải là cần tác ý là “an
tịnh thân hành tôi biết tôi đưa tay ra, an tịnh thân hành tôi biết tôi đưa tay
vô” không ạ?
Trưởng
lão: Chưa, chỉ có đưa tay ra tôi biết tôi đưa tay ra.
Minh
Thiện: Con đưa tay ra, con đưa tay vô một, con đưa tay ra, con
đưa tay vô hai, rồi con làm vậy là năm lần, rồi con tiếp tục làm năm lần. Con
cũng thấy là có kết quả. Trước con có trình với Thầy là cái đầu gối con nó đau
nhức, thì con cũng dùng cái lời dạy của Thầy, con nói là: “Cái đầu gối bên trái này đau nhức theo
cánh tay này ra”, thì bữa nay con cũng thấy có kết quả. Nhưng mà
giờ ngặt có nỗi là, mỗi lần ở trên giường xuống, hay là ngồi như nãy giờ là tự
nhiên cái chân nó cứng nhắc là làm sao thưa Thầy?
(35:12) Trưởng
lão: Nó bị tê. Không sao, đừng có lo. Còn bây giờ cứ lo
tập nhiếp tâm cho được, Nhiếp tâm cho được thì đưa cánh tay ra, đưa cánh tay vô
con nhiếp ở trong này cho được cho Thầy, rồi lần lượt con tăng dần lên tới ba
mươi phút, nhiếp hoàn toàn là không có niệm nào kẹt vô trong đó. Con cố gắng
tập như vậy, rồi Thầy sẽ kiểm tra lần lượt, rồi Thầy sẽ dạy cho cách thức con
ngồi kiết già đàng hoàng, không còn bị đau bị đớn gì nữa hết. Chỉ cần bây giờ
nhiếp tâm cho được, rồi sau đó mới an trú cho được. Lần lượt mình tu tập từ cái
pháp này đến cái pháp khác. Có vậy thôi.
Minh
Thiện: Thưa Thầy cho con hỏi thêm là lâu nay con thường tu tập
cái pháp môn Chánh Niệm Tỉnh Giác, nó theo cái quy định của con, chẳng hạn như
là trưa, trong giờ con đi kinh hành, rồi chẳng hạn như hai giờ chiều con đi
kinh hành, như vậy có nên để hai thời hay là bỏ bớt Thầy?
Trưởng
lão: Không! Con cứ đi kinh hành vậy được, nhưng mà điều kiện tu
nhiếp tâm trong cánh tay con nhiếp tâm thì con đừng bỏ cái thời nhiếp tâm con.
Minh
Thiện: Mấy bữa nay là con hai giờ, ví dụ chiều con đi kinh hành
hai giờ, thì trong cái giờ con nghỉ, thư giãn nửa tiếng, sau đó là con tiếp tục
kiếm cái chỗ nào vắng con ngồi con nhiếp tâm. (Đúng rồi con) Dạ con xin đội ơn
Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét