266- THƯA HỎI THỜI KHÓA TU - TÁC Ý
Tu sinh Niệm: Con
tu ba thời, con không thể tu được bốn thời, mà con tu cũng không đúng thời
gian. Ví dụ là: bảy giờ tu đến tám giờ, mà con cũng đi kinh hành, cũng theo dõi
hơi thở tu đúng ba mươi phút con ngồi chơi. Khi con ngồi chơi thì có niệm khởi
thì con dùng câu tác ý, thì nó cũng yên lặng được một lúc. Nhưng mà con thấy
rằng là không tu đúng giờ có được không thưa Thầy? Thầy dạy dỗ cho con ạ!
Trưởng lão: Trong
cái vấn đề mà tu tập, thì con hay có những cái trạng thái Tưởng chen vào, cho
nên mình khéo léo, mình giữ gìn cho nó… Khi đó thì con xả nó ra, tác ý buông
xả ra những cái trạng thái nào đó làm cho con khó nhiếp tâm. Cho nên vì vậy mà
trên cái phần Nhiếp tâm An trú thì con không nên nhiếp tâm mà con nên tu tập
cái phần xả tâm là tốt nhất. Xả ra. Thường thường là ngồi chơi cũng là xả, xả
cho hết những cái niệm lăng xăng của con là được, cái phần con như vậy.
Chứ con nhiếp tâm thì nó ức chế
tâm mình thì nó sinh ra cái trạng thái Tưởng, nó làm cho con khó khăn hơn. Cái
phần con thì phải tu như vậy thôi, tu xả tâm ở trên Tứ Chánh Cần để mình xả nó.
Thấy nó có cái niệm gì đó thì con quán tư duy xả ra, có như vậy thôi. Để đến
lúc nào đó, tất cả những cái niệm đó nó không có, nó bất động thì con sẽ đi vào
Tứ Niệm Xứ mà kéo dài cái thời gian ra. Còn bây giờ thì không được kéo dài thời
gian. Tùy theo cái thời gian của con để nó phù hợp với lúc nào thì con tu Tứ
Chánh Cần để lúc đó xả tâm thôi.
Tu sinh Niệm: Con
đang tu Tứ Chánh Cần trên Tứ Niệm Xứ, nhưng mà trong khi con tu thì nó không có
niệm khởi, lúc con ngồi chơi thì có niệm khởi, mà niệm khởi thỉnh thoảng mới
có, niệm khởi thì nó quanh quanh mấy cái chuyện lằng nhằng thế thôi. Chứ hôm
con có đi trình Thầy, Thầy dạy con là: Về tìm giấy…cái phần giấy. Hôm trước
thì con cũng có trình cô Út, nay con trình Thầy.
Trưởng lão: Coi
như là giấy tờ của mấy con xong hết rồi, để rồi Thầy gửi cho Giáo hội.
Tu sinh Niệm: Vâng
ạ! Thưa Thầy cái phần pháp tu của con, còn về phần giấy thì hôm qua con có trình
cô Út rồi, hôm nay con trình Thầy ạ!
Trưởng lão: Vậy
hả con? Được rồi, để Thầy sẽ gửi giấy tờ của mấy con để Giáo hội chứng xong
rồi, thì Thầy sẽ gửi về cho mấy con, mỗi người đều có giấy tờ của Tu sinh hết
rồi. Thì do đó, sau khi đó thì mấy con đi đâu cũng không có lo. Bởi vì đó là có
Chính quyền, có Giáo hội, có Thầy chứng rồi, thì coi như là mấy con hoàn toàn
chính thức là một Tu sinh rồi, không còn lo lắng gì nữa hết.
Ở đây là con gửi cái bức thư cho
Thầy. Trong cái vấn đề mà tu tập thì để cái này Thầy về Thầy đọc sau rồi Thầy
sẽ trả lời con, để mất cái thì giờ. Đọc thư ở đây thì mất cái thì giờ của mấy
con nhiều lắm, không được.
Thôi, Bây giờ về cái phần của con
thì con cứ lo tu xả tâm vậy thôi, đừng có nhiếp tâm ở trong cái hơi thở hoặc
cái thân hành của con; mà con chỉ trên Tứ Chánh Cần mà ngăn ác diệt ác, xả tâm
thôi. Cũng như lúc mà nhiếp tâm thì giữ Tâm - Bất động - Thanh thản - An lạc -
Vô sự. Mà khi mà ngồi chơi thì có niệm khởi, thì do tất cả các cái niệm đó con
ở trên Tứ Chánh Cần ngăn diệt bằng cái tri kiến của con thôi! Có như vậy lần
lượt nó sẽ thoát cái niệm đó; nó sẽ lìa tham, sân, si hết; thì lúc bây giờ mới
đi vào Tứ Niệm Xứ mà thực hiện cái pháp Tứ Niệm Xứ, nó trọn vẹn trên Tứ Niệm
Xứ. Lần lượt chậm chậm nhưng mà nó chắc ăn hơn, tập luyện hơn. Tuỳ theo cái
thời gian của con, lúc bây giờ ba thời cũng được, hai thời cũng được, một thời
cũng được. Nhưng mà mỗi ngày ít ra con cũng phải có một thời tu tập. Đây Thầy
nói “ít ra”,
chứ nó hai thời hay ba thời cũng được hết chứ không có sao, tùy theo cái khả
năng của mình chịu trong cái thời gian lúc tu tập.
(57:30) Tu sinh Niệm: Thưa
Thầy, theo kinh nghiệm của con tu ba thời không còn niệm, trước kia con muốn tu
con tu, nhưng bây giờ con cũng cố gắng tu không cho có niệm trong cái thời gian
con tu ba thời.
Trưởng lão: Cũng
được con. Mà tu cho chất lượng.
Tu sinh Niệm: Con
kính bạch Thầy. Thí dụ như đến bữa ăn cơm, con lấy ba hạt cơm, mà chẳng bao giờ
con lấy được ba hạt cả, con lấy rất ít nhưng sao con đếm vẫn thành nhiều, con
tác ý như này: “những hạt
cơm này”, con không kể “ba
hạt”, con kể “những
hạt cơm này” có được không Thầy?
Trưởng lão: Cũng
được con. Nói “ba hạt” chứ
sự thật ra thì “hai hạt”, “một hạt” hay là “năm, sáu hạt” cũng
được hết. Hoàn toàn nói “ba” là
nói cho nó gọn, chứ còn thật sự ra là mình muốn lấy bao nhiêu, nó trùng bao
nhiêu cũng được hết. Ít cũng được, mà nhiều cũng được, không có sao.
Tu sinh Niệm: Bạch
Thầy, khi mà chữ “những”,
con sợ nó có sao?
Trưởng lão: Chữ “những” cũng được không
có gì hết. Sợ mình lấy ba là phải có sự lựa phải “ba hạt cơm”, chứ còn mà
trên ba hạt cơm thì không được, thì cái đó là quá cẩn thận của con rồi. Nhưng
mà sự thật ra như vậy thì nó không làm cho cái tâm mình bị động, thì được chứ
không có sao hết con.
Rồi con, con sẽ trình Thầy. Được
con, con để đó Thầy. Thầy khi nào mà nước này nhiều quá không dám uống, uống
rồi uống hết, nó no bụng rồi…
Rồi con cứ trình đi con! Xá Thầy
thôi con! Xá rồi trình được rồi.
Tu sinh 5: Nam
Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Con kính thưa Thầy! Con kính thưa đại chúng.
Qua kinh nghiệm tu hành… thì trong thời gian qua con đã trình Thầy, Thầy đã
cho con biết, Thầy đã nói cho con, thì chiều hôm đó con nhiếp tâm lại, con tập
kỹ càng hơn, hôm trước là con tu sai. Thứ nhất khi con vào cái phần nhiếp tâm
và an trú thì con có nhiếp tâm và có nhắc tâm là thân và tâm thì đã an trú được
rồi, tâm quay vào trong rồi để biết hơi thở ra, hơi thở vào. Khi mà nhiếp tâm
xong thì bắt đầu con an trú, an trú tâm hết cả một ngày bốn thời, thì nói chung
thời nào con cũng đặt niềm tin thôi, đặt niềm tin vào đầu giờ tu và thời giờ
tu.
Khi bắt đầu vào niệm thứ nhất đến
niệm thứ năm thì bây giờ là nhiếp tâm, nhưng sang cái an trú thì con không theo
năm hơi thở nữa, mà con theo đặc tướng của con là mười ba hơi thở trong một
phút, thì con cứ mười ba hơi thở thì con lại nhắc tâm là: “An tịnh thân hành tôi biết tôi hít vô.
An tịnh thân hành tôi biết tôi thở ra”, thế thì trong bốn thời đó
thì con thấy tâm rất là an ổn là vì con kỹ lưỡng hơn, con không cẩu thả như
trước nữa. Cho nên là niệm trở vô thì trong ba mươi phút nó không có nhiều nữa
nó chỉ một thôi, nhưng mà Thầy bảo vẫn chưa được. Thì con cẩn thận hơn, từ hôm
đó đến nay thì trong cái khoảng thời nào mà tu thì con nhiếp được luôn, từ hơi
thở đầu cho đến hơi thở thứ ba mươi là không có niệm xen vào, nhưng mà tâm rất
là sáng suốt.
Con ở gần chỗ nhà đài, tiếng động
mọi thứ rất là nhiều, nhưng mà bây giờ tâm con nó không bị phóng rào, nó định
trên hơi thở, con thấy nó rất là sáng suốt. Con thấy khi mà xả ra thì thân tâm
thấy nó thoải mái lắm, nó không có cái gì vướng mắc cả. Khi mà xả ra được từ
một, hai tiếng nó vẫn sáng suốt. Thế thì trong cái thời gian này thì theo con
thì tu đến đấy thì con nhiếp tâm theo đặc tướng của con có được hay không? Con
thấy là nó không có ảnh hưởng gì đến con cả, nó không có sai lệch gì cả. Mà con
muốn kéo dài hơn nữa hoặc là trong bốn thời như vậy thì con tu như vậy có phải
tăng lên hay không hay là con…
Ví dụ về cái niệm khởi, khi xả ra
thì niệm khởi về tham, sân, si thì nói chung là con chưa thấy. Thế nhưng niệm
thọ thì nó có, niệm thọ sau khi một, hai tiếng ra thì bắt đầu nó dần dần nó trở
lại. Thế thì con nên tu pháp kiểu xả tâm, kiểu như xả tâm trên Tứ Chánh Cần hay
là Thầy cho phép con xin là xả tâm trên Tứ Niệm Xứ trên bốn oai nghi. Thì con
nghĩ trên bốn oai nghi thì con thấy nó thuần thục với đặc tướng của con là con
xả tất cả mọi pháp đến, cái thọ đến, dù nó dồn dập đổ về thì con thấy nó xả ra
và con khắc phục nó rất là nhanh, thì con xin Thầy chỉ dạy con, cách mà con tu
tập như thế!
Trưởng lão: Bây
giờ như thế này, trong khi mà con nhiếp tâm và an trú nó được rồi, thì bắt đầu
con qua Tứ Niệm Xứ. Mà qua Tứ Niệm Xứ, mà con thấy nó còn niệm này kia thì chưa
qua được Tứ Niệm Xứ. Nó không niệm là mới qua được Tứ Niệm Xứ, còn nó còn niệm
thì không nên qua Tứ Niệm Xứ. Cái niệm thọ nó cũng là một niệm đó con. Cái tâm
vọng của mình, rồi cái thân thọ mà nó cảm nhận cái thọ nó cũng là một cái niệm
của ác pháp đó.
(1:02:50) Cho
nên vì vậy mà khi một cái niệm mà niệm si, tức là niệm hôn trầm, thùy miên nó
cũng là một cái niệm ác pháp đó, chứ nó không phải. Cho nên khi mà con tu tập,
con thấy tỉnh táo hẳn hòi hoàn toàn, niệm thọ không có, mà niệm vọng tưởng cũng
không có thì trong ba mươi phút được rồi thì con chuyển qua Tứ Niệm Xứ để mà
tăng lên. Chứ không thể nào mà ở trong cái thời gian của các pháp này mà tăng
lên được đâu, mà phải chuyển qua Tứ Niệm Xứ.
Mà chuyển qua Tứ Niệm Xứ thì bắt
đầu con tu tập, con tăng lên từ ba mươi phút trong cái pháp nhiếp tâm và an trú
này con chuyển qua bên đây, thì con tăng lên nó một giờ. Giữ gìn trên Tứ Niệm
Xứ trong một giờ, một giờ coi thử coi nó như thế nào? Nó còn có niệm, nó còn
không niệm gì đó. Thì do đó báo lại cho Thầy để Thầy biết để mà Thầy giúp đỡ
cho trên cái phần tu Tứ Niệm Xứ cho nó trọn vẹn.
Trên cái pháp Tứ Niệm Xứ mà muốn
giữ cho trọn vẹn từ ba mươi phút; ở bên pháp bên đây nó đã an trú được mà qua
bên đây thì để mà giữ cho trọn vẹn thì nó chỉ có pháp Như Lý Tác Ý mới giữ trọn
vẹn mà thôi.
Cho nên thí dụ như qua bên đây
thì con tới ba mươi phút, con tu tập qua Tứ Niệm Xứ con nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô
sự”. Rồi kéo dài cái thời gian cho nó đến khi đúng ba mươi phút thì
con biết bây giờ là giờ mình tăng lên. Thì con nhắc nó lại một lần: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô
sự”, rồi con kéo dài ra. Con kéo dài ra, rồi một chút con lại nhắc
để cho nó đến khi đúng một giờ thì con xả nghỉ. Tức là mình tăng lên thêm ba
mươi phút nữa ở trên pháp Tứ Niệm Xứ.
(1:04:16) Tu sinh 5: Con kính
thưa Thầy! Con tăng lên bây giờ khi mà ngồi bất động, khi mà xả ra trong ba
mươi phút, nó an trú rồi thì mình xả ra, lúc nào rồi nó có niệm thì bắt đầu con
mới dừng không thì con tu luôn trong ba mươi phút như trước à?
Trưởng lão: Không!
Khi mà con tu đúng ba mươi phút rồi, rồi con tăng lên ba mươi phút nữa ở trên
Tứ Niệm Xứ ba mươi phút nữa. Để rồi ba mươi phút không có niệm khi đó con mới
xả ra. Rồi con xả ra thì con ở trên Tứ Chánh Cần mà ngăn và diệt ác pháp. Khi
nó có một niệm gì ở trên đó thì coi như là con ở trên cái pháp ngăn ác diệt ác
của Tứ Chánh Cần mà thôi. Coi như mình xả ra bình thường mà, nhưng mà nó có
những cái niệm nghĩ ác, niệm thiện này kia thì mình tăng trưởng nó lên. Thiện
thì mình tăng trưởng, còn ác thì mình ngăn diệt nó bằng cách là mình quán xét
xả.
Mà khi mà bước vào tu Tứ Niệm Xứ
thì hoàn toàn là không niệm. Cái thời gian tu nó có thời gian thì trong một
buổi vậy đó, con chỉ tu có một thời thôi. Một thời một tiếng thôi; còn ba tiếng
đó thì coi như là con xả ra hoặc là con quán xét hoặc là con đọc sách này kia
để triển khai cái tri kiến của mình ra. Hoặc là mình nghỉ, mình không có học
cái gì nữa hết, thì mình ở trên Tứ Chánh Cần để mình ngăn và diệt các ác pháp
khác. Còn khi mà vào tu cái thời mà tu của Tứ Niệm Xứ thì hoàn toàn là không
niệm, có niệm là không được. Con hiểu không? Nhớ kỹ.
Nên khi vào tu từ cái Nhiếp tâm
và An trú mà chuyển qua Tứ Niệm Xứ rồi, lúc bây giờ suốt một tiếng đồng hồ là
hoàn toàn giữ gìn rất cẩn thận không có niệm. Để cho nó ở trên cái Tứ Niệm Xứ
cho nó trọn vẹn, nó không niệm. Đó như vậy!
Tu sinh 5: Kính
thưa Thầy là con ít niệm nọ kia, thì không biết là con thấy nhiều lúc nó có
thời gian rất dài để nhìn thấy, để xem nó, theo dõi nó xem như thế nào. Nó
khởi, cái tâm, cái ý nó khởi như thế nào, nhưng con không thấy. Một khi cái
niệm thọ con nó nhào vô, nó hâm thì bắt đầu con, thế thì con xin Thầy con sẽ tu
tập như thế nào?
Trưởng lão: Coi
như cái niệm thọ thì con sử dụng con tác ý thôi, rồi con tác ý: “Thọ là vô thường hãy đi khỏi thân ta”.
Con nói vậy rồi thôi, còn mặc tình nó đau, nó nhức, nó làm gì kệ nó, con bây
giờ chỉ ngồi chơi vậy thôi. Trong cái thời gian mà mình ngồi chơi, mình xả ra
đó, không có làm gì đó thì mình ngồi chơi thôi. Còn nếu mà mình bận công việc
làm thì nó có bị cảm thọ thì con cũng tác ý để cảm thọ đó nó tự nó nó lui. Còn
nó có kệ nó mình cũng không lo lắng gì nó thì cái niệm thọ đó nó cũng đi thôi.
Tu sinh 5: Con
kính thưa Thầy! Con tu ba mươi phút thì Thầy bảo con… thì tâm con nó tỉnh giác
như thế rồi, con không phải ngồi con xả tâm nữa, tác ý thì con sẽ thấy cái
người nó cứ rung
Trưởng lão: Ba
mươi phút mà nhiếp tâm thì coi như là nó không có niệm gì nữa hết.
Tu sinh 5: Không,
sau khi con xả ra.
Trưởng lão: Sau
khi con xả ra nó có niệm thì con ở trên Tứ Chánh Cần con xả. Ở trên Tứ Chánh
Cần con diệt xả.
Tu sinh 5: Dạ.
Con thưa Thầy, con ngồi yên để con xả thôi, con cứ tu tập pháp môn đấy cũng
được rồi hả Thầy?
Trưởng lão: Cũng
được, nhưng mà nó có một cái khoảng thời gian tu mà nhiếp tâm hoàn toàn nó
không có niệm; còn cái xả ra rồi thì nó có niệm thì ở trên Tứ Chánh Cần mà ngăn
và diệt nó mà xả thôi, có vậy thôi. Hiểu không?
Tu sinh 5: Con
cám ơn Thầy.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét