30- CẦN PHẢI THÔNG SUỐT LỘ
TRÌNH BÁT CHÁNH ĐẠO
(7:37) Tới
đây rồi mấy con sẽ thấy Thầy mà an ổn ngoài này, mà Thầy cất nhà được xong rồi,
để mà tạo thành cái cấp, cái cấp ba cho mấy con tu. Đây cấp một là mấy con phải
tu ở trên Tứ Chánh Cần. Cấp hai thì coi như là mấy con tu Tứ Niệm Xứ. Cấp ba
thì coi như là Thiền Định rồi.
Phải không,
bây giờ đó ở trên Tứ Chánh Cần, thì cái gì thông hiểu mấy con cần thông hiểu.
Đó, mấy con phải thông hiểu năm giới, thập thiện, tức là đức nhân bản - nhân quả
đó, năm đạo đức đó phải thông suốt. Mà thông suốt rồi thì, cái gì thông suốt cần
phải thông suốt. Cho nên cái lớp Chánh Kiến, mấy con thấy Chánh Kiến, Chánh Tư
Duy, Chánh Ngữ đồ đó, đó là nó thuộc về giới luật, nó phải thông suốt. Cho đến
Tứ Chánh Cần nó mới là sự tu tập, con hiểu không?
Cho nên vừa
mà vừa học để thông suốt được cái những gì cần thông suốt, để hiểu biết được
cái đức nhân bản - nhân quả của đạo Phật, thì mấy con phải thông suốt hết cái
này hết rồi. Để mấy con dùng đó mà con mới sử dụng nó ngăn ác, diệt ác để xả
tâm. Thì “cái gì tu tập cần phải tu tập”, đức Phật đã dạy mà. Do
đó, cái gì cần tu tập thì mấy con chỉ cần tu tập Tứ Niệm Xứ, phải không? Mấy
con tu tập Tứ Chánh Cần ngăn ác, diệt ác. Rồi kế đó, nó mới bảo vệ chân lý của
nó, tức là tâm thanh thản, an lạc, vô sự chứ gì?! Tứ Niệm Xứ, thì này là cần phải
tu tập nè. Thì Tứ Chánh Cần và Tứ Niệm Xứ là hai pháp để cần tu tập. Còn giới
luật thì phải thông suốt những đức hạnh và đức hạnh nhân bản - nhân quả.
(9:19) Bây
giờ mấy con đang,.. bây giờ nếu mà lập cho mấy con có cái tập mà nguyên để mà
thông suốt mà không tu tập cái này, thì thông suốt này nó không có áp dụng. Cho
nên vừa học mà vừa áp dụng Tứ Chánh Cần. Cho nên từ đây con thấy cái lớp học của
các con nè. Học, vừa học Chánh Kiến để mình nhìn mọi vật biết là đạo đức nào,
nhân quả gì, phải không? Rồi bắt đầu có sự tư duy, suy nghĩ để mà làm bài này
kia đó là Định Vô Lậu thì tức là Chánh Tư Duy rồi. Rồi áp dụng vào cái Chánh Ngữ
thì phải nói như thế nào? Nó là ngôn ngữ. Tức là dạy cách thức lời ăn tiếng nói
của mình ôn tồn, không có nói lời nói thô lỗ, đó là Chánh Ngữ.
Rồi Chánh Mạng
là dạy cái đời sống mấy con phải Chánh Nghiệp, Chánh Nghiệp rồi mới tới Chánh mạng.
Chánh Nghiệp là cái hành động đi, đứng phải tỉnh giác, coi như Chánh Niệm Tỉnh
Giác đó. Thì coi như là mấy con Chánh Nghiệp thì mấy con phải tỉnh táo trên những
bước đi cẩn thận, từng dè dặt từng chút. Cho nên sự cẩn thận ở trên Chánh Nghiệp
tức là nó nói từ cái lời nói, từ cái hành động của mình, đó là cái Chánh Nghiệp.
Nếu không, tà nghiệp thì nó có sự đau khổ cho mình cho người, thì nó là tà nghiệp.
Mà chính như vậy đó gọi là mình phải nuôi cái Chánh Mạng.
(10:38) Con
thấy không nó lần lượt, mà khi mà Chánh Mạng, thì Chánh Tinh Tấn thì luôn luôn
lúc nào cái phương pháp này nó cũng phải thực hiện trong những cái này. Biến ra
từng cái hành động của mình là phải thực hành chứ sao. Cho nên nó là Chánh Tinh
Tấn, mà Chánh Tinh Tấn thì nó phải ở trên Tứ Chánh Cần ngăn ác diệt ác, sanh
thiện tăng trưởng thiện. Bởi vì nó chưa có toàn thiện được.
Cho nên sau
khi ở trên Tứ Niệm Xứ, mà thực hiện thì nó là toàn thiện, chứ không phải còn
thiện. Bởi vì tâm Bất Động - Thanh Thản - An Lạc - Vô sự là toàn thiện, nó
không còn niệm. Mà nếu còn niệm dù niệm thiện cũng không được. Bởi vì niệm thiện
thì nó phải có niệm ác chứ sao! Nó đối đãi với nhau mà. Hễ anh còn niệm thiện
thì tức anh còn niệm ác. Còn cái niệm mà toàn thiện thì nó không còn niệm ác.
Cho nên vì vậy mà nó chỉ bất động tâm, thanh thản, an lạc, vô sự. Đó là niệm
toàn thiện. Cho nên, Tứ Niệm Xứ là niệm toàn thiện. Mà niệm toàn thiện, tức là
cái chân lý rồi.
Nhớ, khi mà
cái niệm toàn thiện nó đã được rồi, thì bắt đầu mình mới luyện cái nội lực. Nhờ
cái tâm thanh tịnh đó mà luyện được cái nội lực. Nó đi từng bước con.
(11:53) Tu
sinh Kim Quang: Con thấy cái bước một cũng khó qua rồi, thêm cái bước
ba, bước bốn coi bộ…
Trưởng
lão: Con thấy
cái chương trình của Phật là vậy rồi đó, không thể nào mà khỏi qua khỏi. Bởi vì
Bát Chánh Đạo mà tới Chánh Định nó mới xong chứ đâu phải, chứ mà tới Tứ Niệm Xứ
rồi, Tứ Niệm xứ nó chưa xong nó còn lớp Chánh Định con. Cho nên nó buộc phải
qua, người học trò nào cũng phải qua.
Bây giờ con
không qua thì con phải ở lại, thì con ở lại vậy con không tốt nghiệp được đại học
đâu. Nghĩa là Tiểu học, Trung học, Đại học. Bây giờ mà con mới tiểu học mà con
nghỉ. Gia đình mình công việc nhiều quá, rồi nghỉ đi ra làm nông dân hay hoặc
làm gì cho nó sống, hay làm công nhân gì đó sanh sống thì coi như trung học
không học được.
Tu sinh
Kim Quang: Dạ.
Học, học hoài mà không hết.
(12:41) Trưởng
lão: Buộc mấy con phải lên Trung học rồi mới lên Đại học. Thì như vậy
là sau khi tốt nghiệp ở đại học đi ra mới là có cái chuyên môn. Mà chuyên môn
đây là chuyên môn làm chủ được sinh tử của mình, chứ có gì đâu, đâu có gì khác
hơn đâu. Cái nghề nghiệp của người tu sĩ là cái nghề nghiệp tốt nghiệp ra cái
Chánh Định của nó để mà mình làm chủ được cái sự sống chết. Có vậy thôi! Coi
như cấp bậc cao nhất của nó. Ai mà được Thầy cấp cấp bậc đó thì ngon.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét