312– THAY ĐỔI THỨ TỰ PHÁP TU
(25:56) Con trình đi con!
Tu sinh Gia Quang: Con pháp danh Gia Quang, kính lễ Thầy. Ở trong thời gian
qua là con tu tập ấy là con ngồi ở kiết già là hai phút. Nó thanh thản hết rồi
là con hít vô một hơi dài, rồi thở ra một hơi dài. Xong rồi là con tác ý là năm
hơi, con tu tập là mười phút. Sau con xả ra, con nghĩ năm phút và con tập theo
ba mươi phút. Xả ra thì con không thấy… nó không có niệm gì hết. Nhưng mà cái
hồi hôm ấy, là nó thường hay giật cái chân.
Trưởng lão: Còn mà mấy buổi kia có giật chân không?
Tu sinh Gia Quang: Thì hồi sáng thì tốt. Sáng hay là khuya, hay là chiều thì
nó không sao. Mà có cái khó nhất là cái buổi tối từ bảy giờ đến bảy rưỡi.
Trưởng lão: Nó hay giật cái chân con?
Tu sinh Gia Quang: Dạ, cái đó nó cũng có ngồi mười phút thì thôi, không có
sao. Chứ ngồi đến mười lăm phút là nó lặng luôn.
Trưởng lão: Như vậy là buổi tối phải không?
Tu sinh Gia Quang: Dạ.
Trưởng lão: Như vậy là trong buổi tối đó, con sẽ sử dụng cái pháp Thân
Hành Niệm con tập. Con, con đi. Đừng để lặng. Coi như là hoàn toàn mình nhiếp
tâm, phá, không có cho cái niệm hôn trầm thùy miên, cái niệm lặng con đó. Không
có cho một cái vọng tưởng xen vô trong cái khoảng thời gian ngắn nhất mà con
chọn lấy.
Phải tu tập cho kỹ lưỡng, hẳn hoi. Thấy còn một chút xíu lờ mờ
mà nó muốn buồn ngủ là không được, phải tỉnh táo hoàn toàn. Thời nào tu tập
phải tỉnh táo, không có được để cho nó lờ mờ. Đó, phải tập luyện cho nó thật
thuần, nó không có niệm, nó không có hôn trầm thùy miên thì mới đạt được.
Tu sinh Gia Quang: Con kính xin Thầy là như con đổi cái giờ. Như thường
thường là hồi trước là cứ tập bảy giờ đến bảy rưỡi, mà giờ con tập là sáu giờ
là con nhiếp tâm. Là con đổi lại như vậy có được không?
Trưởng lão: Được con, được. Mình thay đổi, mình biết cái giờ đó nó bị
như vậy.
Tu sinh Gia Quang: Như buổi chiều thường nó là… như năm giờ là con nằm thì
nó có khỏe lại, nó không có bị hôn trầm. Mà con không… không nằm được là đến
giờ tu tập, ngồi vậy, nó bị hôn trầm. Nhiều khi là con có nằm như vậy, nó có
sai?
Trưởng lão: À, coi như là trong năm giờ con nằm lại phải không?
Tu sinh Gia Quang: Dạ, năm giờ tới năm rưỡi.
Trưởng lão: Ừ, không sao. Cái giờ đó là giờ con xả nghỉ mà, không sao,
xả nghỉ không sao. Còn đến sáu giờ, bắt đầu tu, tu trước tới giờ… tới bảy giờ?
Thì được! Thay đổi để cho nó tránh cái chỗ nó bị lặng đó. Được, thay đổi được,
con sẽ báo cáo lại cho Thầy.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét