331- NỘI KIẾT SỬ VÀ NGOẠI KIẾT SỬ
(57:32) Sư Minh Phước: Con
xin hỏi một điều nữa là con mới đọc kinh Tăng Chi Bộ thưa Thầy, con có thấy về
nội kiết sử và ngoại kiết sử là nó như thế nào con cũng chưa hiểu?
Trưởng lão: Cái kiết sử hả con?
Sư Minh Phước: Nội kiết sử và ngoại kiết sử.
Trưởng lão: Nội kiết sử là cái niệm ở trong tâm của mình những cái sợi
dây. Kiết sử là trói buộc, con hiểu cái trói buộc không? Mà trong tâm mình nó
khởi cái lo lắng, như bây giờ con có một cái thân bệnh của con. Cái thân bệnh
của con đó là cái nội kiết sử của con. Rồi con lo lắng cái bệnh của con thế này
thế khác, đó là bị kiết sử của thân bệnh, nó trói buộc con.
(58:14) Ngoại kiết sử là cha mẹ mình có
chuyện gì lo lắng, con hiểu không? Đó là cái ngoại kiết sử nó trói con, con lo
lắng, nó làm cho tâm con không an. Đó là ngoại kiết sử, nội kiết sử, ngoại kiết
sử. Cái gì mà pháp ở bên ngoài mà tác động làm cho mình phiền não, sân si, giận
hờn, thương nhớ, đó là ngoại kiết sử.
Còn nội kiết sử là cái gì mà ở trong thân con xảy ra nó làm cho
con lo lắng, sợ hãi, buồn phiền, đó là nội kiết sử. Con hiểu chưa? Bên ngoài và
bên trong.
Sư Minh Phước: Con xin cảm ơn.
Trưởng lão: Minh Điền con.
Sư Minh Điền: Dạ, trước đây thì cũng như là nhiếp tâm ba mươi phút rồi
qua an trú thì thực sự nó cũng có hôn trầm thùy miên, bây giờ con cũng làm được
ba mươi phút rồi an trú tâm. Con cũng chấp hành đúng kỷ luật là ba mươi phút,
cho đến ngày hôm nay thì con thấy hôn trầm thùy miên giảm được chín mươi chín
phần trăm. Từ khi con vào Tứ Niệm Xứ theo cái thói quen mà ngày xưa Thầy dạy
con tu Tứ Niệm Xứ thì khoảng chừng hai mươi phút an trú là con đi qua Tứ Niệm
Xứ. Hôm nay con Tứ Niệm Xứ được hai tiếng đồng hồ. Một tiếng rưỡi những ngày
trước thì nó còn đau, đến nay con được hai tiếng thì nó giảm đau đớn rất nhiều,
con rất an trú.
Sau giờ Tứ Niệm Xứ con thử cho nó khinh an thì con nghe tâm nó
khinh an, con thử tâm hỷ lạc thì nó hỷ lạc, tinh tấn, chuyên cần. Nhưng con cho
rằng đó là Tưởng lực, con tiếp tục ly dục ly ác pháp và con sử dụng Như Lý Tác
Ý trên tham, sân, si. Con cũng nhận biết là mình vẫn còn dục thành ra phải dè
dặt thật sự cho kỹ càng hơn, xin Thầy chỉ dạy cho?
(1:00:17) Trưởng lão: Bắt
đầu con thấy cái hôn trầm thùy miên của mình nó giảm, mình tập vậy mà chưa hết
hôn trầm đâu. Mình tiếp tục mình an trú, hoàn toàn cái tâm hôn trầm thùy miên
nó không còn có nữa, đó là cái thứ nhất.
Cái thứ hai thì sau khi mà phá cho được cái hôn trầm thùy miên
rồi, an trú hoàn toàn rồi, thì bắt đầu mình mới vào Tứ Niệm Xứ, mình mới tu tập
thật sự trên Tứ Niệm Xứ. Chừng đó Thầy sẽ hướng dẫn cách thức để mà trên Tứ
Niệm Xứ để mà tăng cái thời gian lên, chứ còn bây giờ không có cần tăng nữa.
Mặc dù là có thể một giờ, hai giờ đối với con thì an trú nó rất dễ, nhưng mình
vẫn giữ ba mươi phút, mình xả nghỉ rồi mình không tu tập nữa, để cho nó không
có hôn trầm thùy miên thôi. Khi nào mà nó thuần thục được rồi thì chừng đó, thì
Thầy sẽ chỉ cho con bước vào pháp Tứ Niệm Xứ. Từ đó mới tăng cái thời gian, dần
dần tăng lên trên cái sự an trú bằng phương pháp tác ý như con trình bày. Cái
pháp tác ý con hiện giờ nó có hiệu quả là tại vì con có được an trú. Cho nên
khi đó con tác ý nó thì nó sẽ vào, nó vào một cách dễ dàng ở trong Tứ Niệm Xứ
chớ không có gì khó đâu. Cho nên hiện giờ nó có những hiện tượng tốt nhưng mà
rất là dè dặt, cẩn thận trong giai đoạn này, vì tưởng nó có thể xen vào, nó làm
cho con mất cái sự an trú, tinh tấn của nó.
Cho nên bây giờ về nỗ lực tu cho thuần thục, để cho phá sạch hôn
trầm thùy miên không còn cái bóng dáng nó nữa. Lúc bấy giờ thì Thầy sẽ cho đi
vào Tứ Niệm Xứ.
(1:02:08) Thanh Quang con. Trong khi mà
trong cái giờ nghỉ giải lao đồ đó con có thể con ngủ ít lại, con vẫn ý thức
được trong đó, vì pháp của con là pháp xả tâm, Tứ Chánh Cần để xả tâm. Thì
trong những cái giờ mà nghỉ ngơi thì con có thể ngủ được, nhưng mà trong cái
giờ tu thì không nên cho nó ngủ, không có được hôn trầm, thì nhiều khi…
Cho nên cố gắng con tập cho đúng, cho cái hôn trầm thùy miên khi
mà phá hết xong xuôi rồi thì từ đó Thầy sẽ chuyển cho con đi vào Tứ Niệm Xứ.
Vào Tứ Niệm Xứ thì chắc chắn là Thầy sẽ lôi con ở gần bên Thầy để mà hướng dẫn,
cho nên ráng cố gắng tu tập cho được. Bởi vì ở đây con không có nhiếp tâm và an
trú, bây giờ con có cái pháp nó chỉ là ở Tứ Chánh Cần để mình xả tâm, để rồi nó
dễ dàng ở trên cái trạng thái bất động của mình hơn. Cho nên nó có thể nó xảy
ra hôn trầm thùy miên rất dễ, cho nên vì vậy đó mà mình cảnh giác, khi mà đến
buổi đó mình bị hôn trầm thùy miên thì mình nên đi kinh hành.
Đi kinh hành cũng vẫn giữ xả tâm, chứ không phải tập trung tâm
trên bước đi như những pháp khác. Nghĩa là con đi con xả tâm, đi như một người
vô sự vậy, nhưng mà có niệm nào thì mình dùng Tứ Chánh Cần quán xét, mình xả
ra. Con biết pháp đó chứ thì con sẽ thắng được hôn trầm thùy miên rồi thì bắt đầu
con sẽ vào được Tứ Niệm Xứ, vào Tứ Niệm Xứ thì chắc chắn là Thầy sẽ nói với cô
Út cho vào. Bởi vì con tu được cái pháp mà Tứ Chánh Cần ngăn xả, cho nên nó còn
cái đối tượng, có những cái duyên làm con còn bị động tâm. Cho nên mà khi mà
thấy phá hết hôn trầm thùy miên được rồi thì Thầy lôi vào chứ không khéo cứ ở
ngoài, cứ bị duyên này, duyên kia. Mặc dù là con xả, con không bị vướng mắc
hết, nhưng tất cả những cái điều mà con trình cho Thầy, đó là cái phương pháp
xả rất đúng, không sai.
HẾT BĂNG.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét