45- KHI NÀO THÌ BỊ PHẠM GIỚI
ĐỘC CƯ?
(28:45) Tu
sinh Kim Quang: Có cái câu mà Thầy nói là: “Thời gian nói chuyện
bị vi phạm độc cư là thời gian nào?”. Có nghĩa là phạm giới độc cư mà cái
thời gian nói chuyện cũng bị, thời gian nói chuyện để phạm giới độc cư, Thầy
nghĩ…
Trưởng
lão: Khi mình
nói chuyện đó, mình nói chuyện thì coi như mình phạm vào cái giới độc cư rồi.
Mà cái giới độc cư nó có phân làm hai cái phần. Một cái phần mà con nói chuyện
vì khuyến, mình khuyến khích cái người tu tập cùng mình, cùng làm những cái điều
thiện, cùng tu, cùng hiểu biết thì cái đó là ở trong cái giai đoạn Tứ Chánh Cần
thì nó không phạm độc cư. Mà ở trên Tứ Niệm Xứ là phạm đó. Và ở trong cái pháp
mà Chánh Định để luyện cái nội lực đó, là đều phạm hết. Cái đó tu không được,
không kết quả. Bởi vì nó không còn cái niệm gì đó thì nó mới là trọn vẹn trong
cái thời gian.
Thí dụ bây
giờ con tu 30 phút, trong 30 phút của Tứ Chánh Cần. Mà trong khi đó con có khởi
một cái niệm đi nói chuyện gì đó thì con cũng bị phạm độc cư, chứ chưa nói là
con đi tiếp duyên nói chuyện. Cho nên trong cái thời gian vẫn phạm độc cư. Mình
chỉ khởi cái niệm đi méc, đi nói cái điều gì khuyên ai vậy thôi, cũng là thiện
con. Cho nên hồi nãy Thầy nói nó là toàn thiện thì nó không có được cái niệm
thiện nào trong đó. Còn cái Tứ Chánh Cần thì được, nó không phạm lỗi cái độc
cư. Con dùng cái thiện mà con đi nói để khuyên người này, người kia, giúp đỡ họ
trên con đường tu tập thì cái niệm thiện đó con không phạm cái giới độc cư đó,
của Tứ Chánh Cần. Còn cái Tứ Niệm Xứ, là bắt đầu Tứ niệm Xứ là phạm đó.
Tu sinh
Kim Quang: Dạ.
Thì cái thời gian nói chuyện bị phạm giới độc cư là thời gian Tứ Niệm Xứ. Chánh
Định là rơi vào khoảng thời gian đó là bị phạm. Còn Tứ Niệm Xứ…
Trưởng
lão: Còn Tứ
Chánh Cần thì không phạm.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét