63- LÌA THAM SÂN SI MỚI ĐẠT
CHÁNH ĐỊNH
(18:27) Cho
nên tại sao chúng ta tu thiền định? Thiền định nó mới có cái sự định tĩnh, nó mới
có định lực, cái nội lực của chúng ta. Còn không tu thì không bao giờ có, mà tu
cho đúng, chứ không phải ngồi nhiếp tâm cho hết vọng tưởng là đúng. Bởi vì cái
mục đích chúng ta là mục đích phải diệt tham sân si, mà tham sân si còn thì định
tĩnh không bao giờ có. Đó, cho nên tham sân si mà cái người đó tham sân si thì
nhiếp tâm chỉ có ức chế thôi, chứ còn hoàn toàn là họ không hết tham sân si. Do
đó định tĩnh đó là định tĩnh tưởng, không thể định tĩnh Chánh Định của đạo Phật.
Đó, thì hôm
nay Thầy nhắc cho các con thấy trên cái sự tu tập nó phải tu tập như thế nào
đúng và như thế nào sai. Hầu hết Thầy nói các pháp hiện bây giờ mọi người đang
tu ở trên cái thế gian này mà nói về tôn giáo, và nói về phương pháp tu đều là
lọt vào cái thế giới tu tập nhiếp tâm ức chế để mà có cái định tĩnh của nó, mà
cái định tĩnh đó là định tĩnh tưởng chứ không phải định tĩnh thật. Cho nên dù
có thần thông, dù có này kia, tâm tham sân si cái người đó cũng vẫn chưa hết.
Cho nên chỉ
có con đường duy nhất của đạo Phật mới giúp chúng ta ly dục ly ác pháp, tức là
lìa cái tâm tham sân si của chúng ta để đạt được cái Chánh Định, cái Chánh Định
không có tham sân si chứ không phải Chánh Định mà còn tham sân si. Ngoại đạo là
còn tham sân si mà tập tu Chánh Định. Đó là cái sai!
(19:53) Đó,
cho nên hôm nay chúng ta có duyên phước mà chúng ta tu tập đúng, thì chúng ta
phải nỗ lực để thực hiện cứu lấy mình, không ai cứu mình bằng chính bản thân
mình.
Cứu tâm mình
là không giận hờn, phiền não. Cứu thân mình là không bệnh tật, đuổi bệnh ra khỏi
thân, làm chủ được sự sống chết, đó là cái mục đích của chúng ta. Chứ chúng ta
không có tập luyện để có Tam Minh, Lục Thông, để có thần thông biến hóa, để làm
cái trò ảo thuật thiên hạ, thì chúng ta hoàn toàn là không chấp nhận điều đó.
Chúng ta là những người đệ tử của Phật là phải tu tập đúng theo phương pháp của
Phật.
Và hôm nay
Thầy đã hướng dẫn kỹ lưỡng rồi, thì ngày mai Thầy sẽ kiểm cái lớp thứ nhất của
mấy con, rồi cái lớp thứ hai, rồi lớp thứ ba, tùy theo. Kiểm đâu có phải, mấy
con thí dụ như bây giờ cái lớp 30 phút, 5 phút, 10 phút. Thì bắt đầu mấy con sẽ
ngồi xếp bằng xuống đây Thầy kiểm, Thầy theo dõi trong khoảng thời gian mấy con
nhiếp.
(20:50) Rồi,
mấy con về tập, rồi mấy con sẽ tác ý như thế nào, mấy con sẽ như lúc nãy Thầy dạy.
Người nào mà chưa có rớ tới hơi thở thì mấy con sử dụng mấy con ngồi đưa tay ra
đưa tay vô như thế này, lấy cái thân hành, rồi lấy cái bước đi của mấy con để
mà tập luyện, nhớ, cái bước đi. Nhất là cái pháp mà cần thiết cho mấy con để
phá hôn trầm thùy miên trong giai đoạn này là đi 10 bước và ngồi xuống 5 hơi thở.
Các con có nhớ pháp đó chưa?
Cái pháp đó
quan trọng lắm! Bởi vì mấy con còn đang si, mà tham sân si tức là cái trạng
thái si nó hiện ra cái tướng hôn trầm thùy miên buồn ngủ, cái tướng lười biếng.
Cho nên muốn phá nó thì mấy con phải lưu ý cái vấn đề mà cái pháp này, đi 10 bước
hay hoặc 20 bước ngồi xuống hít thở, nó sẽ phá dễ dàng. Trong lúc này mấy con
không thể phá cái si bằng cái pháp nào khác hơn hết, chỉ có nó thôi. Hễ nghe nó
hơi buồn ngủ thì phải tinh tấn ngay liền, chứ đừng có lười biếng mà nghe buồn
ngủ là nó lười biếng ghê gớm lắm. Nó thích ngồi đó nó ngủ đó.
Mà ngủ ngồi
có sung sướng gì đâu, có ấy thì thôi đi nằm đi cho rồi! Theo Thầy nghĩ ấy, bởi
vì mình là con người làm thật ăn thật, chứ không có giả dối mà ngồi đó mà gục tới
gục lui như thế này, làm như vậy chúng còn cười nữa. Cho nên vì vậy đó, thôi đi
ngủ thì cứ nằm xuống ngủ đi, đi về thất rồi lên giường đó nằm cho ấm, ngủ đi
cho rồi.
Còn siêng
năng thì phải nỗ lực chiến đấu: “Giờ này không phải là giờ mày ngủ!”. Nhất
định là không cho ngủ là phải bước xuống đi kinh hành 10 bước, ngồi xuống hít
thở đứng dậy đi kinh hành. Cứ như vậy thì mấy con tập luyện thì mới được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét