384- ĂN CHAY GIỮ NĂM GIỚI ĐỂ CHUYỂN
NGHIỆP
(52:18) Trưởng lão: Sư Pháp Châu
con. Con tập thêm. Nhưng mà trong ba mươi phút con chia làm hai lần, thì con
phải tập thêm đó con. Tập thêm cho nhuần nhuyễn, chứ đừng có vội tăng lên đó
con, đừng tăng lên. Phải tập thêm cho nhuần nhuyễn.
Sư Pháp
Châu: (thưa hỏi)
Trưởng
lão: Y vậy, tập thêm cho nhuần nhuyễn. Con có câu hỏi như vậy,
ở đây thiện hướng. Thiện hướng đâu con? Con có một câu hỏi ngoài vấn đề tu tập,
nhưng mà Thầy cũng sẽ trả lời cho con. Đây là một cái người mà bệnh tật, mà họ
thấy rằng sống thì làm mọi người khác, người ta rất cực khổ, người ta phải chăm
sóc bệnh tật cho mình. Cho nên cái người mà muốn tự tử. Như vậy là muốn tự mình
làm cho mình chết, thì con hỏi Thầy, thì cho nó rõ cái vấn đề đó đúng hay là
sai?
Cái người
muốn tự tử đó là sai, không đúng. Sự thật cái người mà muốn tự tử đó là mình
trốn nghiệp. Cái nghiệp của mình, mình sinh ra, mình bệnh đau là do cái nghiệp
nhân quả từ đời trước của mình. Mình sẵn sàng vui lòng để chấp nhận cái sự đau.
Và đồng thời những cái người chăm sóc với mình là những người cộng nghiệp, họ
phải trả. Chứ đâu phải là vì mình mà họ bị khổ đó đâu? Nhưng là vì cộng nghiệp
ở đời trước.
Thí dụ
như bây giờ đó, họ đời trước họ giết con heo, mấy người kia xúm nhau lại, cũng
cắt đùi cắt thịt này kia đem về ăn, có phải không? Mà bây giờ đó, họ lấy dao họ
đâm chết con heo, thì mấy người kia bắt nồi nước lên mà cạo lông, con hiểu
không? Thì mấy người đó bây giờ chăm sóc cái người bệnh này là phải, nhân quả
mà! Cho nên vui vẻ mà chấp nhận chứ đừng có tự tử! Tự tử là hèn nhát! Nhưng mà
tự tử rồi chết nghiệp này qua nghiệp khác, nó rồi cũng lại sanh lên làm một cái
người bệnh tật. Nghĩa là cái người nào bệnh tật này, thì cái người đó sau này
sanh lên con người cũng bệnh tật.
(54:15) Thầy nói: “Ở trên đời này không có cái người nào mà
chết không bệnh tật”. Cho nên chúng ta mà sanh lên hôm nay mà có
mặt mà ngồi đây, là những người bệnh tật. Những người chết trong bệnh tật, các
con có nghĩ đến không? Cho nên cái thân của mấy con là cái thân bệnh tật. Chừng
nào mấy con chết mà không bệnh tật, nghĩa là muốn chết hồi nào chết, là chết
không bệnh tật chứ gì? Thì chắc chắn là mấy con không có cái thân này? Các con
hiểu điều đó chưa? Đã có thân này là có nghiệp, là có bệnh tật, là có những cái
điều ác, chứ đâu có điều thiện!
Còn người
ta, người tu hành mà người ta không bệnh tật người ta chết, thì người ta chết
trong tự tại rồi. Vì vậy làm sao người ta có thân này, các con hiểu chưa? Cho
nên nó đâu có tương ưng mà sanh làm cái con người nữa! Cho nên người ta, hoàn
toàn là ở đây, mà chúng ta không khéo rồi mai mốt nó bán thân, hoặc là đứt mạch
máu não này kia, nó đau nhức rồi nó mới chết, thì mấy con cũng sanh làm người
nữa, không có trật đâu!
Cho nên
cái mục đích của đạo Phật là chúng ta biết là trả nghiệp, vui vẻ trả nghiệp. Về
khuyên cái người này, cái bệnh nan y là cái bệnh mà không có thuốc trị rồi, thì
chỉ bây giờ đó, mà muốn để mà chuyển cái nghiệp của người này mà cho cái bệnh
nan y này nó hết, thì nên sống phải giữ gìn Năm Giới cho cẩn thận, đừng có vi
phạm.
Đừng có
nói: “Thôi, giờ tôi sắp
sửa chết rồi, nan y rồi, mong Phật xá cho tôi ăn thịt thôi, đặng để cho tôi
chết!”
Đừng có
nghĩ như vậy, mà nên ăn chay, nên ăn thực phẩm thực vật, chứ đừng có ăn động
vật nữa. Bởi vì chính động vật mà cái thân này phải chịu lăn lộn ở trên những
cái bệnh nan y này. Cho nên cứ ăn chay đi, rồi sống đúng Năm Giới. Bởi vì cái
người cư sĩ mà, sống đúng Năm Giới, rồi nỗ lực tu tập theo cái pháp Như Lý Tác
Ý đuổi bệnh. Nan y gì nó cũng ra hết, nan y gì nó cũng đuổi chạy hết, đừng có
sợ hãi!
(56:11) Bởi vì có thân là phải có bệnh, có bệnh
thì phải có khổ, chứ không có cái gì mà sợ hãi, phải không? Phải cho mạnh mẽ!
Cho nên vì vậy đừng có sợ cái gì hết! Bây giờ Thầy nói, bây giờ một cái người
mà bệnh gì đi nữa, mà đã tin vào Phật Pháp rồi, thì cái người đó cũng sẽ đẩy
lui được cái bệnh.
Khi mà
người ta ăn chay rồi, thì đó là người ta chuyển được cái nghiệp chết yểu của
người ta rồi.
Còn mình
cứ ăn thịt cá, thịt chúng sanh, thì cái nghiệp yểu tử của mình nó chồng lên.
Cho nên con về, khuyên lại cho cái người bệnh đau đừng có nên tự tử, mà phải
nên sống cho đúng những thiện pháp. Để đời này sống thiện pháp thì đời sau nó
sẽ sanh lên, nó cũng gặp thiện pháp mà sống, nó không ở trong ác pháp.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét