460- GIỚI ĐỨC, GIỚI HẠNH, GIỚI HÀNH
(10:15) Tu sinh Phước Từ: Dạ con hiểu rồi. Kính bạch Trưởng lão
dạy cho chúng con biết các bí quyết để thực hiện tầm tứ?
Trưởng lão: Bí
quyết để thực hiện tầm tứ thì bây giờ bắt đầu phải học giới luật, đức hạnh. Bí
quyết để mà thực hiện cái tâm thanh tịnh này thì phải trở về học giới luật đức
hạnh hết. Bởi vì trong một cái giới thì nó phải có cái đức, rồi cái hạnh, rồi
cái hành. Giới Đức, Giới Hạnh, Giới Hành, một cái Giới.
Thí dụ
bây giờ giới Sát Sanh thì con phải học cái đức của giới Sát Sanh là cái đức gì,
phải không? Con phải học, nó là cái Đức Hiếu Sinh. Cái lòng thương yêu, không
sát sanh nó mới lòng thương yêu. Rồi cái hạnh của lòng thương yêu là oai nghi,
tế hạnh của người tu sĩ đi phải tỉnh giác, đừng có đạp con kiến, côn trùng dưới
chân chết. Làm cái gì phải cẩn thận để không mà giết hại chúng sanh thì như vậy
rõ ràng là cái Giới Hạnh. Rồi cái Giới Hành nữa, là pháp Như Lý Tác Ý của cái
giới đó, để thực hiện cho cái giới đó thanh tịnh bằng cái pháp như ý tác ý.
Cho nên
mới gọi là Giới Đức, Giới Hạnh, Giới Hành, mà không thông suốt thì bắt đầu căn
bản nhất là phải trở về học giới luật. Bởi vì Đức Phật nói Giới, Định, Tuệ ba
cấp. Giới chưa xong thì làm sao tu Thiền Định được? Con phải trở về Giới.
Bây giờ
Thầy nói cái giới như giới Sát Sanh, ba cái đức giới này. Thì bây giờ cái Đức
Hiếu Sinh thì ai cũng biết rồi. Nhưng mà cái người đó gan dạ, nhảy xuống sông
cứu vớt một người bị chết đuối thì cái đó là dũng cảm. Vậy thì người đó phải có
Đức Hiếu Sinh mới thương người, mới nhảy xuống sông cứu người chứ. Nếu mà không
thương thì họ nhảy xuống để làm gì, con hiểu không? Thì phải có Đức Hiếu Sinh
Dũng Cảm, đó thì mình phải hiểu bao nhiêu cái hành động.
Bây giờ
con thấy người đó nghèo đói, con đem cho họ một bát cơm thì đó cũng phải Đức
Hiếu Sinh chứ, mà Đức Hiếu Sinh Bố Thí, con hiểu không?
(12:12) Bây giờ thấy một cụ già đi trên xe buýt
mà cái xe cứ giật tới, giật lui. Mình đang ngồi trên một cái ghế này, đứng dậy
nhường chỗ cho cụ già, đó là Đức Hiếu Sinh Nhường. Bởi vì Đức Hiếu Sinh nó
nhiều lắm mấy con. Nó có thương cụ già này, nó thấy tội quá, đứng dậy nhường
chỗ cho cụ già ngồi, đó là đức Hiếu Sinh. Con thấy chưa?
Tất cả
những hành động sống hàng ngày của chúng ta đều thực hiện Đức Hiếu Sinh. Một
người chửi mắng mình, mình thương, mình hiếu sinh, mình thương người thì phải
có Đức Tha Thứ, tức là tha thứ ngay chỗ hiếu sinh. Con phải học hết chứ, mà
Thầy mới nói có giới Sát Sanh thôi, chứ chưa nói cái giới mà tham lam trộm cắp.
Giới tham
lam trộm cắp là Đức Ly Tham. Mà phải học Đức Ly Tham thì nó phải có giới đức,
giới hạnh, giới hành của nó chứ. Nếu không có thì tâm tham của chúng ta một
đống vậy, đụng cái gì nó cũng tham hết thì làm sao cho được đây? Mà tu hoài tới
chừng nào mà cho nó thanh tịnh? Bây giờ phải học trở về giới đi, học về giới
đức, giới hạnh, giới hành hết. (Cái gì con?)
Các con
thấy nhờ có sư Phước Từ hỏi thì mấy con càng thông suốt thêm. Thấy cái sai của
người ta không hiểu Phật pháp mà Thầy là một nơi để mà giải thích rất rõ ràng
nhất. Không có chỗ nào lừa dối, qua mặt Thầy được hết, không có gạt Thầy được.
Không có tu riêng cái pháp Định Niệm Hơi Thở được. Cho nên Thầy kèm vô cái pháp
Định Niệm Hơi Thở là Thầy kèm vô các pháp khác. Như vậy mới đúng trong ba mươi
bảy phẩm trợ đạo.
Cho nên
có nhiều người … Vừa rồi Thầy đem cái bài thi, bài làm của mấy con, cho lớp hạ
ở ngoài kia vô thi, nói: “Tám
mươi bốn ngàn pháp môn”. Thầy bảo kể cho Thầy nghe tám mươi bốn
ngàn pháp môn, cái pháp nào, kể hết cho Thầy nghe… Niệm Phật làm sao kể hết
cho Thầy coi. Nội Niệm Phật không, bao nhiêu pháp? Có làm sao mà kể tám mươi
bốn ngàn pháp được. Thầy nói gom hết các tôn giáo ở trên thế gian này lại cũng
không có đủ tám mươi bốn ngàn pháp nữa chứ đừng nói, có phải không?
Ba mươi
bảy phẩm trợ đạo kia người ta rõ ràng cụ thể tại sao không nói, mà nói Phật
pháp tám mươi bốn ngàn pháp môn? Quý vị bộ điên hay sao mà đi theo tập nói láo?
Thầy bảo kể giùm cho Thầy coi pháp nào, pháp nào… Có kể được đâu, có phải
không, mấy con thấy chưa?
(14:12) Người ta nói láo, rồi người ta dạy mình nói láo, rồi mình cũng nói láo theo à? Mà khi người ta cật vấn bảo mình kể tám mươi bốn ngàn pháp môn coi thử coi Pháp nào đây, kể ra dùm Thầy tám mươi bốn ngàn pháp môn, kể cho hết Phật pháp đi, coi thử coi, kể đi. Thầy cho bây giờ tụng Di Đà cho một pháp đi, tụng Phổ Môn một pháp đi, thì cũng được nữa. Cũng tụng, Thầy cho một pháp, một pháp đi hết đi. Kể đi thử coi tám mươi bốn ngàn được không? Chắc không bao giờ! Người ta nói láo, rồi mình cũng tập nói láo theo à? Dám viết bài vô, làm bài đàng hoàng, tám mươi bốn ngàn pháp môn đủ để quý vị tu.
(Rồi con, thưa Thầy gì đây?)

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét