461- ỨC CHẾ TÂM KHÔNG XẢ ĐỜI SAU LÀM
ĐỒNG CỐT
(14:46) Tu sinh 5: Kính bạch
Trưởng lão, con muốn hỏi là những người sống trong giới luật ăn ngày một bữa,
ngủ bốn tiếng, rồi cũng không nói chuyện nhưng mà bị ức chế. Rồi hiện ra tướng
này tướng kia, sai với pháp của Thầy. Thì hậu quả của những người đấy sau này
sẽ không chứng được mà lọt vào những chỗ không làm sao mà ra được nữa, người ta
cứ ở trong trạng thái như thế, thì sau này khi chết họ sẽ đi về đâu? Một người
bình thường họ cũng còn có thân xác mà người tu rõ ràng như vậy là không đạt
được cái thanh thản, nó tương ưng với chỗ nào?
Trưởng
lão: Con muốn hỏi những người tu chứ gì? (Dạ) Hồi đó họ chưa tu, có
người chửi họ cái chửi lại liền, họ ăn thua đủ chứ họ đâu có nhịn. Bây giờ họ
đã tu rồi, họ không chửi lại, nhưng mà họ cũng còn ấm ức trong bụng họ, tức là
họ muội lược được nửa phần. Họ không chửi lại tức là bớt được rồi đó chứ. Mà
bớt được thì mọi người, người ta còn chửi lộn nhau được, còn mình không chửi
lộn thì đó là khá rồi. Bây nhiêu đó thôi chứ Thầy chưa nói cái tâm bất động,
thanh thản của mấy con giữ được đâu. Nhưng mà mấy con muội lược được cái tham,
sân, si.
Hồi đó
mình muốn tiền được cho nhiều, muốn mua vé số trúng hàng tỷ bạc, trúng ít thì
không mê đâu mà trúng nhiều thì mê. Nhưng bây giờ thì thôi hết muốn mua vé số
rồi, thấy đó là tham. Thì bây giờ đây cũng muội lược rồi, bớt cái tâm tham rồi,
nhưng nó vẫn còn tham chứ chưa phải hết. Cho nên chết rồi không đi đâu nữa hết.
Tu sinh 5: Kính
bạch Thầy, tại vì họ ức chế trong lòng, mà ức chế thì dứt khoát không có trạng
thái thanh thản, trong khi ức chế thì làm sao có thanh thản được. (Đúng vậy) Mà
không có thanh thản thì họ tương ưng cái chỗ nào mặc dù họ sống trong giới
luật?
(16:31) Trưởng
lão: Bởi vì họ không tương ưng thì họ … Bây giờ ví dụ con bị
ức chế, ông kia cũng bị ức chế kiểu đó. Hai người giống nhau phải không, thì
hai người này sẽ sanh con đẻ cái ra chứ sao, chứ đâu đi mất được? Tại vì mấy
con ức chế chứ đâu phải mấy con xả sao? Thay vì tham mười hay là sân mười, bây
giờ nhờ mình biết Phật pháp, mình chỉ dằn cái cơn sân của mình xuống, mình
không chửi lại họ. Nhưng mà cái sân của mấy con nó cũng vẫn còn nguyên, chứ nó
đâu có giảm chỗ nào đâu, có phải không? Nếu nó giảm thì nó phải thanh thản, an
lạc, vô sự chứ. Còn như con trình cho Thầy là nó còn nguyên, nó chưa có thanh
thản được, nó bị ức chế.
Tu sinh 5: Mà rõ
ràng họ vẫn giữ giới, nhưng nhìn mặt là thấy trạng thái cái tâm của họ liền.
Thí dụ như chỉ cần nhìn thấy họ nói chuyện thế này thế khác, là biết tâm từ
không thể có được rồi. Mà những người như thế dứt khoát không thể có trạng thái
thanh thản được. Như vậy là những quả tu của họ hay là những kiếp sau thì…?
Trưởng
lão: Nó sẽ tương ưng theo cái vấn đề của họ, tức là tham, sân, si
họ còn nguyên, chứ họ không muội lược. Bởi vì họ không thanh thản được phút
giây nào hết thì tức là chưa có muội lược. Mà chưa có muội lược thì họ phải
tiếp tục tái sanh. Mà họ tái sanh, họ bị ức chế còn khổ sở hơn nữa. Cái nghiệp,
thay vì cái đời sống họ bị ức chế, họ chịu đựng đó, họ không dám nói ra, họ giả
vờ như là mình giải thoát, nhưng mà trong bụng mình ấm ức. Cái lực ấm ức nó
cũng giống như một người khác, người ta sân mà người ta có thể chửi mắng nhau
hơn, người ta còn hả hơi ra. Còn mình ấm ức, suốt ngày nó cứ ấm ức trong lòng
hoài thì cái người này còn khổ hơn.
(18:07) Tu
sinh 5: Kính bạch Thầy, người ta không tu mà còn có những cái
trạng thái thanh thản. Cho dù trạng thái thanh thản có lúc họ hiểu hay không
hiểu thì họ cũng được ở trong cùng một trạng thái đó. Còn người tu giữ giới
nhưng mà bị ức chế như vậy thì con thấy cái quả tu của họ sau này…?
(18:22) Trưởng
lão: Cái quả tu của họ không có cái gì hết. Hoàn toàn là họ
cũng biết Phật pháp, bởi vì tâm tham, sân, si còn nguyên, họ không muội lược.
Còn họ muội lược thì họ có thanh thản.
Tu sinh 5: Kính bạch
Thầy, nhưng mà khi ra đi họ có cái duyên với Phật pháp để sau này họ có nối
được cái duyên không?
Trưởng
lão: Không. Họ không nối duyên, bởi vì họ theo Thầy mà họ tu cái
trạng thái khác. Mà Phật bảo: "Có
Như Lý Tác Ý lậu hoặc chưa sanh sẽ không sanh mà đã sanh thì bị diệt".
Nhưng mà họ quên tác ý, cho nên họ không giữ được cái tâm bất động thanh thản
của họ. Cho nên sân họ chịu đựng, họ kham nhẫn ở trong lòng của họ. Do đó mình
sống gần họ, mình thấy ông này bị ức chế, chứ sự thật ra chưa có xả tâm, thì
biết họ còn tái sanh luân hồi. Bởi vì cái nghiệp nhân quả của họ nó còn nguyên,
nó đâu có muội lược. Còn ít ra con cũng phải được một phút giây, hoặc là một
ngày nó cũng được năm ba giây, mười giây hay là một phút, hai phút thanh thản,
an lạc, vô sự. Đó là chân lý thật sự giải thoát mà, Mà con có được thì nó có
muội lược chứ.
Tu sinh 5: Kính
bạch Thầy, thí dụ có người không đạt được trạng thái của Tứ Niệm Xứ mà lại lọt
vào Không Tưởng, cũng có một trạng thái thanh thản như vậy thì sau này sẽ đi về
đâu?
Trưởng
lão: Nó sẽ lên làm đồng cốt. Nó bị tưởng thì nó phải làm đồng cốt
chứ sao? Nó lên nó sẽ nhập đồng, nhập cốt. Hồi đó nó có tu làm đồng cốt bao giờ
đâu? Mà giờ nó lên lắc lư một hơi, cái bắt đầu nó nói cái chuyện ông bà này kia
nhập nó. Bị tưởng, thì đã nói tu sai bị tưởng thì mấy người đó sau này sẽ làm
đồng cốt. Họ chỉ uổng cuộc đời, cũng chỉ làm đồng cốt để nói cái chuyện đâu đâu
cho người ta nghe. Người ta tin rồi cúng xôi, cúng chè, cúng cháo cho mình ăn
thôi chứ có làm cái gì. Mấy ông đồng bà cốt thì có vậy thôi đâu chứ có gì xa
hơn, có phải không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét