484- NHÌN GƯƠNG MẶT HÂN HOAN LÀ SẮP TU
XONG
(49:13) Tu sinh 4: Kính thưa
Thầy! Con muốn xin, kính thưa Thầy cho con được hỏi Thầy.
Hiện ngay
bây giờ cái tâm của con luôn luôn lúc nào nó cũng nghe hì, hì, hì ở trong thân,
hiện bây giờ cũng có. Mà nó cả tuần lễ nay. Lúc nào cũng có nó hì hì ở trong
thân. Hiện giờ cũng có. Mà nếu con bắt đầu con ngồi xuống để mà an trú tâm. Thì
con ngồi có thể năm phút mà chưa thấy cái thân tâm con được an, con ngồi thêm
năm phút nữa, ngồi đến mười lăm phút con cũng vẫn ngồi.
Khi tâm
con tạm vào vắng lặng con mới bắt đầu tác ý. Khi con tác ý ba pháp của Thầy
cho. Xong rồi con bắt đầu con hít, hít vô thì ở trong thân của con nghe hì, hì,
hì, hì, hì. Cái bắt đầu con hít, hít vô rồi con thở ra thì nó cũng nghe hì, hì,
hì ở trong thân của con. Mà hít vô, thở ra luôn luôn lúc nào nó cũng nghe hì
hì. Mà trong cái thân tâm con thì luôn nó cũng thanh thản an lạc hết thân. Mà
không biết cái đó là, cái pháp an tịnh thân là cái thân của con an tịnh được
như vậy, còn không biết…
Trường
lão: Ờ cái đó là cái, của cái pháp mà con tác ý đó: "An tịnh thân hành, an tịnh tâm
hành” đó.
Tu sinh 4: Dạ!
Trưởng
lão: Nó hiện ra cái tướng trạng của nó đó. Nhưng mà không khéo, bởi
vì con bị cái lãng tai của con đó, thì con lại nghe bên trong của mình nó dễ
dàng, nó âm thanh nó dễ dàng nghe ở bên trong của con, con hiểu không?
(51:02) Cho nên vì vậy mà Thầy biết rằng cái
tâm mà nó đã được chút ít, được thanh tịnh được yên lặng được thì lúc bây giờ
phải cho đi vào Tứ Niệm Xứ để mà tu tập. Chứ để ở trong cái pháp này mà tu tập
thì nó sẽ bị tưởng, nó sẽ lọt vô, nó hoạt động, nó thành ra những cái âm thanh,
nó nội tâm của mình, nội thân của mình nó phát ra.
Cho nên
vì vậy mà để rồi Thầy sẽ tìm cách để mà để được gần bên Thầy, để mà Thầy hướng
dẫn cho nó cặn kẽ, để giúp con. Con bây giờ chỉ lo cái phần xả tâm. Và cái phần
tu đó thì giữ cho bình thường thôi, không có sao đâu, cái đó nó không sao đâu.
Nó cái trạng thái an tịnh của con. Chứ không có gì đâu.
Tu sinh 3: Con
thấy cũng hơi nhẹ nhàng, nó bớt, cái thinh tưởng đó Thầy. Nó nhẹ rồi, nó bớt,
nó biết nhiều lắm.
Trưởng
lão: Thầy biết, Thầy hiểu rồi con.
Rồi, bắt
đầu bây giờ con cứ về tập cái thời gian vừa đó thôi. Còn cái xả tâm thì cho
nhiều lên.
(51:56) Còn về Phước Tồn thì Thầy sẽ viết thơ
Thầy trả lời con. Phải không con? Ờ, rồi.
Bây giờ
xong hết rồi phải không mấy con? Mấy con chuẩn bị mai mốt Thầy chọn qua bên đó
à nha. Phải ráng mà tu tập Tứ Niệm Xứ. Tứ Niệm Xứ coi vậy chứ nó dễ chứ mà nó
khó. Là nếu mình vô Tứ Niệm Xứ không được là mình phải rớt, phải cho mấy con
trở về bên đây hết đó. Lên lớp mà học không được thì phải cho xuống chứ đâu có
thể mà… lên lớp mà học được thì mới cho học chứ. Còn học không được mà Thầy
kiểm tra học không được thì buộc lòng Thầy phải cho xuống lớp chứ. Chớ không lẽ
lên lớp học không được rồi ngồi trên đó rồi kêu là học đại thì sao được. Cho
nên lên cái lớp đó là lớp chứng đạo mấy con. Lớp Tứ Niệm Xứ là lớp chứng đạo.
Cho nên
vì vậy mà cẩn thận, xả tâm cho thật rốt ráo. "Thấy lỗi mình không thấy lỗi người",
điều đó Thầy nhắc mấy con đó. Cẩn thận, rất là cẩn thận. Để rồi Thầy chọn mấy
con vô, bởi vì tuổi mấy con cũng lớn rồi không có còn nhỏ nữa.
(53:01) Như từ, các con như Gia Hạnh, Giác Thức
mấy con lớn hết rồi. Chơn Thành cũng đều lớn hết rồi. Cho nên vì vậy mấy con
phải cố gắng xả hết tất cả những cái này… Đừng thấy lỗi người khác mà thấy lỗi
mình, nhớ như vậy. Tất cả các niệm đều là tác ý: "Tâm bất động, thanh thản, an lạc,
vô sự. Tất cả các pháp đều là vô thường, không có pháp nào là ta, là của
ta". Đừng có để dính mắc trong tâm mình chút gì hết đó.
Tâm luôn
luôn lúc nào cũng… trên cái gương mặt của mình một cái hân hoan ở trên đó,
không có thấy sự buồn rầu, không thấy sự lo lắng, không có thấy sự chướng ngại
ở trên đó. Thì luôn luôn lúc nào mấy con cũng nhớ giữ được cái tâm, xả tâm như
vậy đó. Thì mấy con sẽ được gần bên Thầy để tu tập Tứ Niệm Xứ cho đi tới cái
chỗ rốt ráo hoàn toàn.
Ở trên Tứ
Niệm Xứ thì chỉ có bảy ngày thôi mấy con, nếu mà tâm mấy con thật sự bất động
hoàn toàn. Nghĩa là xả được tâm thì mấy con gần Thầy thì không bao lâu đâu mấy
con. Thầy nói không bao lâu để chứng đạo.
Thì mấy
con cố gắng! Thầy tin rằng mấy con sẽ làm được.
Nội ở đâu
trong này Thầy thấy, nhìn cái gương mặt mà hân hoan của mấy con Thầy biết rằng
sẽ làm được, sẽ có người làm được rồi.
Mà mấy
cái người, nhìn cái mặt mà buồn rầu thì biết rồi, chưa làm được. Còn rầu rĩ
quá. Còn vui vẻ là sắp sửa được rồi đó.
Còn Pháp
Châu thì phải ráng đó con. Nhớ phải xả hết đó, chứ không phải, cho nên phải cố
gắng nha. Đó thì con phải nỗ lực, thật sự xả hết con. Không có thấy gì mà ai
làm chướng ngại tâm con được.
Thôi đến
đây Thầy xin chấm dứt con. Để Thầy về. À bây giờ, Thầy sẽ chào mấy con.
HẾT BĂNG

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét