503- Y ÁO PHẢI KÍN ĐÁO
(12:40) Và
hôm nay thì là ngày rằm tháng bảy, theo tục lệ của Đại thừa thì hôm nay là ngày
báo hiếu. Ở trong các chùa thì người ta làm lễ để cầu siêu, chư tăng hôm nay
làm cái lễ ra hạ. Cho nên ba tháng an cư kiết hạ, bên Đại thừa người ta nghĩ
rằng đó là công đức tu hành trong ba tháng hạ, cho nên công đức rất lớn. Từ đó
các thầy sẽ họp lại công đức đó, mà hồi hướng cho những vong linh ở nơi địa
ngục sẽ được thoát khỏi cảnh đau khổ của địa ngục. Vì vậy cho nên lấy ngày nay
là ngày báo hiếu của những người con, của những người biết thương cha, thương
mẹ. Cho nên vì vậy lấy ngày nay mà người ta cầu siêu cho những vong linh hoặc
là trai tăng, để cầu những phước của chư tăng. Để đem hồi hướng công đức đó cho
cha mẹ mình nơi cõi địa ngục được thoát ra, được thoát khỏi cảnh địa ngục.
Hôm nay
chúng ta cũng không phải vì cái duyên đó mà chúng ta lấy ngày hôm nay để làm
ngày lễ xuất gia cho mấy con. Mà vì Thầy thấy rằng cái ngày hôm nay cũng là
ngày để nhắc nhở mấy con, trước khi để muốn trở thành một tu sĩ Phật giáo.
Theo Đại
thừa, thì người ta sẽ làm lễ cạo tóc cho mấy con rồi cho mấy con đắp y, truyền
cho mấy con mười giới Sa di, rồi lần lượt tu học.
(14:10) Còn ở đây, không! Thầy làm cái lễ cho
mấy con xuất gia, rồi từng đó Thầy sẽ dạy cách thức mấy con sống như thế nào.
Để lần lượt trong một tháng, hai tháng, ba tháng mấy con sống đúng, thì chừng
đó mấy con sẽ đắp y, mang bát như các sư thầy.
Cho đến
hôm nay Tăng đoàn của chúng ta cũng còn một vài người, vì thói quen ở đời mà
được xuất gia, được sinh hoạt ở trong Tăng đoàn. Nhưng hành động oai nghi còn
có những hành động hơi thô lắm. Cho nên trong Tăng đoàn chúng ta ai có thấy mình
còn những hành động thô, thì nên cố gắng mà giữ gìn cho hết thô.
Vả lại
Thầy xin nhắc lại, về vấn đề vấn y, thì mấy con nên nhớ rằng, chúng ta bên nam
cũng như bên nữ, hầu hết bên nữ thì người ta rất kín đáo hơn, tại vì người ta
giữ gìn cái y người ta nó phủ mắt cá, cho nên không thấy một khoảng chân. Còn
bên nam thì thô lỗ hơn, cho nên có nhiều sư thầy vấn y cho nó gọn đi, cho nó dễ
dàng hơn nó không lệt bệt. Vì vậy mà vấn hơi cao, để một khoảng chân dài ra, nó
không được kín đáo lắm.
Và chính
như vậy mà chúng ta đi thô lỗ quá, nó không có nhẹ nhàng oai nghi, tế hạnh. Cho
nên chúng ta chỉ cần cái y chúng ta đến mắt cá chúng ta là được rồi, không cần
phủ mắt cá, mà đến mắt cá được rồi. Đừng để ló một cái chân như thế này, thì
trông thấy như mình nhìn thấy những cái bộ lạc mà xưa, người xưa, người ta ở
bên Ấn Độ, người ta cũng vấn một cái y, nhưng mà vì muốn gọn gàng làm những
công việc, cho nên cái người nam vấn tới nửa ống chân, vì vậy mà trông giống
như một cái người đời.
(16:23) Còn người tu sĩ chúng ta thì hãy xả y
thấp xuống một chút để kín đáo hơn, bởi vì chúng ta không còn lao động gì. Cho
nên các con nhớ, nó gọn một chút, nhưng mà nó hại một chút, nó làm cho chúng ta
không có cái vẻ kín đáo của một tu sĩ. Bởi vì da thịt của người nam nó cũng gợi
dục cho người nữ, mà da thịt của người nữ cũng gợi dục cho người nam. Và con
đường dâm dục là con đường đau khổ nhất của kiếp người, vì đó là con đường sinh
tử.
Mà đối
tượng để gợi dục là da thịt của người nam cũng như da thịt của người nữ. Cho
nên chúng ta càng kín đáo bao nhiêu là càng tốt bấy nhiêu. Cho nên người ta
chạy theo dâm dục, cho nên thời đại người ta ăn mặc hở hang. Vì vậy mà chúng ta
là những người tu, mục đích chúng ta là chấm dứt con đường dâm dục, con đường
nguy hiểm vô cùng, con đường đau khổ vô cùng.
Từ đó
chúng ta mới sanh ra làm người, từ làm người chúng ta mới thấy bao nhiêu sự khổ
đau trên thân con người, đổ trên thân con người. Bây giờ muốn ra khỏi kiếp
người, thì chỉ còn có cái tâm niệm là chấm dứt cái tâm dâm dục. Mà chấm dứt tâm
dâm dục thì đầu tiên chúng ta phải làm sao? Ăn mặc kín đáo. Đó là cái oai nghi,
tế hạnh, giữ gìn cái giới dâm dục cho trọn vẹn. Vì vậy mà chúng ta cố gắng học
tu, đừng để chúng ta sai phạm. Rồi tạo nên những điều không hay cho người khác
mà chính cũng cho mình.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét