516- GIỮ GÌN HÌNH ẢNH TU SĨ
CHƠN NHƯ
(33:17) Trong một cái cuộc tổ chức cái giới đàn của
Tây Ninh Thầy về tham dự, làm chứng minh cho cái giới đàn, hàng ngàn tu sĩ ở
các tỉnh về đó rất đông. Nhưng mà từ một cái vị mà tổ chức cái giới đàn, một vị
Hòa Thượng tổ chức giới đàn, cho đến những Tăng sinh mà đến đây xin thọ giới đều
ăn ba bữa. Rồi trong cái hàng rào như cái hàng rào mình chùa vậy đó, ở ngoài
kia là cái đường, ngoài kia là quán nước họ bán ngoài kia, tu sĩ mình không có
ra khỏi cái hàng rào đâu, thì ở trong này ngoắc ở ngoài kia để họ đem bánh trái
đến mua ăn thêm. Thầy đến Thầy tham dự vào cái giới đàn, thật sự ra cái chùa,
cái giới đàn cũng rộng lắm, cả ngàn người mà coi như là một ngàn mấy trăm người
trong đó chứ đâu phải ít, tu sĩ toàn là tu sĩ không, mà phạm giới như vậy đó,
Thầy nói…
Đó là những cái điều kiện đứng ở trong rào còn mua, còn một
số nữa đi ra cổng cửa, rồi đi la cà ngoài người đường phố mua cái này, mua cái
kia, mà chẳng hề có ai nói, ai gì. Cái hình ảnh tu sĩ của Phật giáo bây giờ nó
sa đà đến cái mức độ, mà thọ giới, thọ giới thập giới Sa di, thọ giới Tỳ kheo,
Tỳ kheo Ni hẳn hòi. Trong cái giới đàn mà tổ chức ở trên, nó đông đảo đến cái mức
độ Thầy không ngờ rằng tu sĩ, cái lực lượng mặc cái áo vàng hết, Tăng cũng vậy,
Ni cũng vậy, đau lòng lắm!
(34:27) Cho nên ở đây nói về xuất gia, thì Thầy nhắc
nhở mấy con.
Thứ nhất phải sắp xếp cho ổn gia đình, ly gia cắt ái.
Cái thứ hai là cái ý chí quyết định của mình là chỉ tu
cho tới nơi tới chốn, chứ không phải mang cái hình thức tu sĩ suông được, nó
không phải theo cái kiểu Đại thừa được. Mà ở đây là quyết tâm, một số mà các cô
ở đây thật sự ra thì nhìn trong cái số người này, có nhiều người cũng còn bị
tâm chướng ngại lắm chứ không phải hoàn toàn hết đâu. Nhưng có số người ta biết
xả, người ta rất vui vẻ, người ta không gì. Còn một số thì cũng còn ghim gút
vào trong tâm của mình, hoặc lời nói của người này, hoặc lời nói của người kia,
chịu không nổi.
Còn cái số của cư sĩ của các con, thật sự cư sĩ mà hiện mới
xuất gia, thiệt tâm như cái chợ, mấy con! Chuyện này hết tới chuyện kia, mấy
con có dẹp được không? Phải nỗ lực thật sự thì Thầy sẽ xuất gia cho.
(35:12) Vậy thì hôm nay tất cả những điều mà Thầy
nói thì mấy con, người nào mà quyết xuất gia, gia đình mình hẳn hòi hoàn toàn,
còn duyên gì thì mấy con phải cố gắng để về giải quyết gia đình. Cũng như hồi
nãy bên nam thì có một số người còn duyên gia đình chưa ổn cũng muốn xuất gia.
Thầy bảo về giải quyết xong rồi đến đây xuất gia.
Còn những người nào mà có đủ duyên để mà xuất gia, thì
các con hãy cố gắng tập, tập tành trong vòng hai tháng nữa. Oai nghi tế hạnh,
Thầy sẽ đến Thầy dạy từng chút. Để sau khi cạo tóc mặc y áo, vấn y áo lên thì
oai nghi tế hạnh chúng ta hẳn hòi hoàn toàn. Chứ không khéo rồi, chúng ta mặc y
áo, rồi chúng ta oai nghi tế hạnh, đi đứng chúng ta không biết nè. Tất cả mọi
cái không biết, mặc y áo thì chúng ta sẽ làm trò cười cho người khác. “Ờ tưởng
gì, chứ tu sĩ của Tu viện Chơn Như cũng đâu có gì hơn mình đâu, cũng vậy thôi”.
Người ta đánh giá trị mấy con.
Cho nên trước khi xuất gia thì mấy con phải tập, tập luyện.
Phải được học hỏi những oai nghi tế hạnh, được dạy bảo, được rõ ràng. Cho nên đến
ngày nay là cái ngày bắt đầu coi như mấy con đã được Thầy chấp nhận xuất gia.
Và bắt đầu từ đây thì có những ngày Thầy đến dạy để cho mấy con phải học những
cái oai nghi tế hạnh. Trong bao nhiêu người, thí dụ như còn ba người, năm người
thì Thầy chấp nhận, Thầy sẽ dạy những người đó. Còn những người nào hoàn cảnh
gia đình chưa ổn, mấy con xuất gia rồi hoàn toàn mấy con không được trở về gia
đình thăm viếng, tới lui. Con cái phải hoàn toàn, phải giao hẳn cho chúng hết,
mà con cái cũng không được đến lui. Thì mấy con phải chuẩn bị những cái tư thế
này thì Thầy mới chấp nhận. Chứ còn nếu mà làm động như cô Liễu Châu thì Thầy
thấy rất tội cho cô. Cô già cô sắp chết rồi, như vậy thì làm sao mà cô tu được?!

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét