542- CHƯA ĐỦ TRI KIẾN VỘI ĐỘC CƯ TRỌN
VẸN LÀ SAI
(40:24) Về phần sư Giác Thường, Thầy có đến
thăm mấy lần. Nhưng mà Thầy thấy điều con tu nó chưa được đúng lắm, mà lại vội
vàng đi ra sống độc cư để mà trong sự tu tập thì Thầy thấy quá sai. Thay vì cái
sự tu tập của con còn phải rèn luyện qua cái tri kiến giải thoát một thời gian
nữa, nhưng mà vì cái tâm tha thiết, nghĩ rằng mình lớn tuổi, muốn mau, cho nên
mình tập mình để đi vào cái sự độc cư trọn vẹn. Như vậy sau cái thời gian mà
độc cư trọn vẹn đó, con cũng đã biết rằng mình chẳng đi đến đâu. Mà đến giờ này
con thấy hoàn toàn chẳng đi đến đâu hết.
Bởi vì
Thầy không thể nào mà hướng dẫn có một mình con, mà lại là không hướng dẫn các
sư thầy đang ở trong một cái Tăng đoàn. Cho nên hôm nay Thầy không thể nào
hướng dẫn một mình một vị sư nào ở trong Tăng đoàn cả, mà đồng thời phải hướng
dẫn chung cả một cái đoàn. Dù trong một cái đoàn đó được năm người hoặc mười
người đều là phải sách tấn nhau, để cùng nhau đi vào trong một cái giai đoạn tu
mới. Còn ai thì cũng muốn mình tu cao, tu mới nhưng mà một mình mình vào tu thì
Thầy thấy rõ ràng là cái trình độ để mà bước vào Tứ Niệm Xứ không được. Bởi vì
Tứ Niệm Xứ, nó không thể để cho những người tâm còn vọng tưởng mà tu Tứ Niệm
Xứ.
Cho nên
Thầy mới nói các con nhiếp tâm và an trú được ba mươi phút không vọng tưởng,
không hôn trầm, thùy miên thì mới có thể tu tập vào Tứ Niệm Xứ. Thì các con cứ
nghĩ rằng mình nhiếp tâm ức chế tâm thì nó không có niệm khởi, thì lúc bấy giờ
thì mấy con muốn đi vào Tứ Niệm Xứ để tu. Cho nên mấy con đã tu sai pháp khi
trình độ các con chưa đủ.
Pháp tu
Tứ Niệm Xứ như Thầy đã nói mấy con biết: khi nào tâm mấy con không còn vọng
tưởng; thân của mấy con không còn cảm thọ và không đau, mỏi, tê, nhức trong nửa
tiếng hoặc một tiếng đồng hồ; thân tâm mấy con không còn hôn trầm, thùy miên
thì lúc bấy giờ mấy con mới bước vào Tứ Niệm Xứ, mới tu tập Tứ Niệm Xứ, mới ôm
pháp Tứ Niệm Xứ mà tu tập. Và phương pháp tu tập pháp Tứ Niệm Xứ không phải như
phương pháp tu tập Tứ Chánh Cần. Cho nên mấy con lầm lạc, mấy con tu sai mấy
con không biết. Mấy con ham tu cho mau, nhưng mà sự thật trình độ mấy con còn
thấp quá. Còn thấp quá!
(42:45) Cho nên vài ba lần Thầy đã kiểm tra
thấy con bị hôn trầm, thùy miên. Mình sống như thế này thì chỉ nuôi dưỡng thêm
mà thôi. Và cố gắng tự tu, mấy con biết đường nào mấy con tu? Cho nên mấy con
tu mãi không bao giờ có được gì cả. Mấy con biết cách nào để mấy con có Tứ Thần
Túc? Mấy con không biết đâu! Mà nó cũng không có pháp nào mà luyện Tứ Thần Túc
cả. Chỉ có pháp ngoại đạo thì có phương pháp luyện Tứ Thần Túc, nhưng Tứ Thần
Túc của ngoại đạo, chứ không phải của Phật giáo. Trái lại pháp mà đã có Tứ Thần
Túc chỉ có Tứ Niệm Xứ.
Nhưng Tứ
Niệm Xứ thì mấy con phải ở trên Tứ Chánh Cần ngăn ác, diệt ác, sanh thiện, tăng
trưởng thiện. Nhưng tu phương pháp ngăn ác, diệt ác, sanh thiện, tăng trưởng
thiện trên Tứ Chánh Cần thì mấy con phải đầy đủ giới luật, sống đúng oai nghi
chánh hạnh. Còn này oai nghi chánh hạnh, giới luật chưa đầy đủ thì mấy con nghĩ
như thế nào mà mấy con tu Tứ Chánh Cần cho được?
Cho nên
mấy con thấy rất rõ ràng, trong cái thời khóa tu tập này là căn bản nhất cho
mấy con. Năm cái pháp đầu tiên tức là xác định cho chúng ta được tu Tứ Chánh
Cần hay không? Nếu mà năm pháp đầu tiên đó mà đạt được thì sau đó chúng ta mỗi
ngày đẩy lui các chướng ngại pháp. Còn một oai nghi chánh hạnh chưa trọn vẹn
thì thử hỏi tu được chưa? Chưa. Giới mà chưa xong thì tu thiền định làm sao tu?
Đạo Phật xác định rất rõ ràng: Giới - Định - Tuệ. Giới chưa được thì không thể
nào tu một pháp môn khác được.
Cho nên ở
đây mấy con thấy rất rõ ràng. Thầy biết rõ cái sự sai của mấy con mà lùi lại,
chỉnh lại cái tập Thời khóa tu tập trong thời đức Phật. Để làm một cuốn sách
gối đầu giường cho mấy con biết cách thức tu của mình. Xét mình trong năm cái
pháp đầu tiên coi mình còn vi phạm những lỗi lầm gì chưa? Nếu vi phạm thì mấy
con tu Tứ Chánh Cần chẳng qua là ức chế tâm mà thôi. Xả - là một điều rất kĩ
lưỡng, cẩn thận.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét