209- CHUYÊN TU ĐÚNG THỨ LỚP
(31:20) Bây
giờ Thầy sắp xếp lớp rồi phải không? Cái lớp tu ba mươi phút An Trú và cái lớp
Nhiếp Tâm ba mươi phút. Và cái người nào mà tu Tứ Chánh Cần thì tu thêm sự nhiếp
tâm thêm trong những buổi khuya. Nhớ, phải nỗ lực tu ba mươi phút. Pháp đoàng
hoàng, có pháp đàng hoàng Như Lý Tác Ý dẫn đàng hoàng, có pháp đàng hoàng! Mấy
con có thấy, hồi nào tới giờ mấy con tu lơi lỏng phải không? Nhiều khi không nắm
được cái pháp nữa.
Tu thì cũng
tu Tứ Chánh Cần, cũng tu Tứ Niệm Xứ, cũng tu lung tung, nào là Định Vô Lậu,
cũng tu nhiều thứ. Bây giờ cô đọng lại cái nào tu cái nào ra cái nấy, hẳn hòi,
hoàn toàn nhiếp tâm đâu ra đó. Có gì báo cáo cho Thầy biết để mà Thầy chỉnh đốn
lại cho. Được chưa?
Tu sinh: Dạ được!
Trưởng
lão: Hiểu rồi
phải không? Phải ráng nỗ lực! Chứ không có mà không tu tập được. Nhất là con phải
nỗ lực cho được đó. Chứ không có cười ngặt nghẽo được nhe.
Siêng năng lắm
đó chớ, viết bài đồ cũng được lắm chứ, giỏi lắm! Nhưng mà có điều kiện là phải
nỗ lực tu cho thật tu, con nhớ kỹ phải không? Rồi. Bây giờ mấy con còn hỏi Thầy
gì không nè? Có nhớ những cái lời Thầy dạy chưa, từ căn bản cho đến những cái
phương pháp tu tập.
Hôm nay là
Thầy đến đây để hướng dẫn cho mấy con biết cách, để cái người nào ở cái lớp tu
nào phải tu theo cái lớp tu nấy.
Bây giờ ba
mươi phút mấy con đã nhiếp được rồi thì phải an trú cho được ba mươi phút. Người
nào mà an trú chưa được thì phải ở lại, ở lại tập an trú nữa. Nghĩa là chừng
nào an trú được thì mới lên lớp, mà an trú không được thì không được lên lớp.
Rồi! Người
nào an trú được thì kỳ sau Thầy đến Thầy hướng dẫn người đó lên cao hơn. Đó
cũng từ trong ba mươi phút mà có người lên, có người ở lại. Còn các con mà tu từ
mười phút, năm phút mà nhiếp tâm thì hôm nay phải nỗ lực tu lên ba mươi phút.
Phải không?
Ba mươi phút
xong rồi, người nào không được thì ở lại nhiếp tâm để coi thử coi cái đặc tướng
như thế nào, mà tại sao nhiếp tâm không được? Thì chừng đó để cho mấy con phải,
hướng dẫn cho mấy con những cái pháp để cho mấy con nhiếp tâm được, hay hoặc là
xả tâm cho được. Đó là cách thức giúp các con.
Còn người
nào đã được rồi, thì Thầy đưa qua học chung với cái lớp An Trú. Được ba mươi
phút rồi, thì phải đi qua cái lớp An Trú. Mà lớp An Trú nó rớt, nó ở lại thì nó
chưa có an trú được, thì nó ở lại nó học chung với cái lớp của mấy con lên An
Trú, các con thấy chưa?
(33:43) Cứ
dồn cái lớp dưới nó lên nó học chung cái lớp mà ở lại. Cho nên mấy con học dở
thì mấy con ở lại, thì mấy người lên họ cười mấy con đó: “Cái mấy đứa này, nó học
dở, nó ở lại đây! Nó đang học cái lớp An Trú”.
Bây giờ mấy
con An Trú, mấy con hơn cái lớp người ta đang nhiếp tâm chứ gì, nhưng mà khi mà
cái lớp An Trú được người ta lên cao hơn, tuần lễ người ta lên lớp rồi! Ở đây
người ta học cấp tốc mà, người ta học mau chứ không phải học lâu đâu! Người ta
lên được cái lớp cao lên, thì mấy con an trú không được, thì mấy con ở lại. Ở lại
bên cái lớp bên đây, người ta nhiếp tâm được, người ta qua người ta tu tập cái
lớp An Trú thì nó theo kịp mấy con rồi. Mấy con thấy chưa? Thấy bây giờ ra những
cái lớp lang tu tập rồi mà chứ gì?
Cô Út cô sẽ
theo dõi từng chút. Và mấy con ghi chép lại cái sự tu tập của mấy con có những
cái hiện tượng, cái trạng thái gì xảy ra, đều là được đưa cho cô Út báo cáo cho
Thầy cấp tốc. Để mà Thầy hướng dẫn để mà dừng lại, hoặc là hướng dẫn cho mấy
con tiến tới tu tập cho đạt được kết quả. Đó, các con thấy chưa?
Ở đây rõ
ràng là cứ hướng dẫn, cứ một tuần lễ lên một cấp, tuần lễ lên một cấp. Mà như vậy
là bảy ngày, bảy tháng, bảy năm sẽ chứng chứ có gì. Nỗ lực là tu chứng, không nỗ
lực thì ráng chịu. Ở lại, Thầy nói ở lại già bốc mùi thì ráng chịu! Chừng đó
không biết chừng cô Huệ Ân sẽ đứng lớp dạy cho mấy con biết.
(35:07) Thôi,
bây giờ là đủ rồi phải không?! Thôi Thầy về, còn gì không? Con hỏi Thầy gì? Ở lớp,
ở dưới hỏi đi con.
Tu sinh
1: Con kính
chào Thầy, con tu một buổi thì có ba mươi phút thôi ạ?
Trưởng
lão: Một buổi ba
mươi phút con. Mà ba mươi phút phải đạt được cái chất lượng, khi con tu An Trú
thì phải đạt được sự An Trú. Mà chưa được An trú, thì vẫn phải tu tập cái pháp
đó ba mươi phút thôi. Còn ngoài ba mươi phút đó thì con tập triển khai cái tri
kiến của con.
Tu sinh 1: Sau con cũng đọc được sách không Thầy?
Trưởng
lão: Được chứ, đọc
sách được, để học thêm những cái tri kiến. Cần những cái điều kiện hiểu biết
thêm nữa, để sau này tu xong rồi còn phải ra đi dạy nữa chứ đâu phải mà ngồi
đó. Cho nên chỉ có tu nhiếp tâm ba mươi phút thôi mà phải đạt được. Chứ còn nhiếp
tâm ba mươi phút mà không đạt được cái sự An Trú thì ở lại cái lớp Nhiếp Tâm
đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét