23- THẦY SÁCH TẤN TU HÀNH
(21:16) Cho
nên hôm nay, Thầy về đây là vì có số Phật tử muốn gặp Thầy. Lẽ ra thì Thầy từ
chối, nhưng rất tội là vì họ ở xa, cả năm trời họ mới về thăm, mà không tiếp họ
thì rất tội. Mà tiếp cũng là tạo một cái duyên cho họ, để họ biết đâu đúng
chánh pháp giải thoát, theo đúng chánh pháp. Còn các con đang ở trong lòng của
Tu viện, là cái kinh nghiệm, bổn phận, là Thầy phải hướng dẫn các con đi tới
nơi tới chốn. Phải cố gắng, các con hãy cố gắng! Còn một hơi thở là còn tu tập.
Chừng nào mà chúng ta làm chủ được sự sống chết, chấm dứt được sự luân hồi thì
chừng đó chúng ta mới có an vui được mấy con.
Chứ hiện giờ
thì trong tâm của mấy con luôn luôn khắc khoải: “Mình làm sao làm chủ
được sự sống chết đây?” Tu tập còn xa lắm không phải gần đâu. Và còn
nhiều nỗ lực nữa, chứ không phải ít! Nhưng chúng ta là con người làm được, Phật
làm được, Thầy làm được, và chúng ta là con người sẽ làm được. Ý chí ngút ngàn
của chúng ta sẽ làm được những cái chuyện vĩ đại này, chứ không phải là
nói: “Thầy làm được, Phật làm được, con làm không được”, không phải
đâu!
(22:38) Thầy
đặt thành vấn đề cho mấy con thấy: khi Thầy kiểm tra mấy con ngồi lại trong 1
phút mấy con nhiếp tâm. Nhưng trong 1 phút nhiếp tâm vẫn còn có vọng tưởng. Mà
nghe nói Thầy 30 phút không vọng tưởng, còn mấy con 1 phút mà có vọng tưởng thì
các con thấy mình tu sao được?! Không! Thầy sẽ dạy mấy con 1 phút sẽ không vọng
tưởng. Mà 1 phút không vọng tưởng cũng bằng Thầy 30 phút không vọng tưởng.
Bởi vì Thầy
tự nó không vọng tưởng, cho nên đến 30 phút không có vọng tưởng. Từ đó mà Thầy
nhiếp phục cho nó đến 1 giờ, 2 giờ không phải dễ, các con hiểu chỗ đó chưa?!
Còn bây giờ mấy con vô 1 phút có vọng tưởng, mà bây giờ Thầy dạy cách thức mấy
con nhiếp tâm 1 phút không vọng tưởng thì mấy con cũng như Thầy thôi, đâu có gì
đâu!
Tại vì căn
cơ đặc tướng của Thầy như vậy, còn căn cơ đặc tướng của con khác mà. Còn mấy
con so sánh từ cái đặc tướng này, so sánh từ đặc tướng kia, mấy con thấy mấy
con tu không được là mấy con đã sai. Là con người sanh ra là người nào cũng có
thể tu giải thoát được hết! Người nào cũng có cái đầu hết, mà cái đầu của chúng
ta là cái sự điều khiển của sự giải thoát đó. Chứ phải chi mà Thầy có cái đầu,
mà mấy con không có cái đầu thì mấy con sẽ làm không được, sẽ không làm chủ được.
Còn này Thầy cũng vậy, mấy con cũng vậy, thì người nào cũng làm chủ được! Nhưng
mà tùy theo đặc tướng mà tu tập, vẫn tập thì chúng ta sẽ thành công. Phải
không?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét