261- PHÁP TU TỨ CHÁNH CẦN
Còn cái người mà tu Tứ Chánh Cần
mấy con thấy. Cái phương pháp Tứ Chánh Cần, như hồi nãy Thầy nói chỉ
nhắc: “Tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự”, rồi ngồi lại. Ngồi đó mà nhìn lại, coi
cái tâm của mình, coi nó khởi niệm, chứ không phải là ngồi đó mà để nhiếp tâm ở
trên cái trạng thái Bất động-Thanh thản-An lạc-Vô sự. Không phải là nhìn cái
trạng thái Bất Động của chúng ta, mà nhìn coi cái tâm của chúng ta khởi niệm
gì? Cho nên cái người này nó cũng tỉnh táo lắm, chứ nó không phải là mê man.
Nếu mà tu Tứ Niệm Xứ, tôi ngồi một hơi “tôi
buồn ngủ quá”, thì như vậy là mấy người tu sai không đúng. Tứ Chánh
Cần phải tỉnh táo, phải tỉnh hoàn toàn.
(19:18) Cho
nên ngồi quan sát, nhắc rồi ngồi lắng nghe từng trong tâm của mình, từng cái
hơi thở ra, hơi thở vô để thấy cái tâm của nó khởi niệm gì? Trong khi đó nó
khởi niệm thì đem cái niệm đó mổ xẻ bằng những cái phương pháp mình đã học.
Mình loại trừ cái niệm đó ra bằng cách mình hiểu nó thì nó loại trừ ra, thì tâm
mình trở về bất động.
Và cứ như vậy cho đến khi hoàn
toàn ba mươi phút mà không có niệm nào hết. Tôi cũng nhắc một lần đầu
tiên: “Tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự”, rồi nhìn lại cái tâm của mình để coi nó
khởi niệm gì. Thì suốt cái thời gian đó nó khởi niệm mà mình thấy nó không có.
Rồi thời này cũng không có, thời kia cũng không có, tức là trong khi mà hoàn
toàn nó không có một niệm khởi trong ba mươi phút, mà không có nhiếp tâm ở
trong một cái phương pháp nào hết, không hơi thở, không thân hành nào cả. Thì
lúc bây giờ đi vào Tứ Niệm Xứ mà tập tu.
Ở đây mấy con thấy từ cái chỗ
Nhiếp tâm - An trú trong hơi thở, trong Thân Hành Nội – Ngoại, chúng ta cũng
bước vào Tứ Niệm Xứ. Rồi từ cái pháp Ngăn ác - Diệt ác của Tứ Chánh Cần, chúng
ta cũng bước vào Tứ Niệm Xứ. Đó thì nó có hai phương pháp.
Bởi vì phương pháp Nhiếp tâm - An
trú nó sẽ căng, bởi vì mình tập trung hết sức. Còn cái phương pháp Tứ Chánh Cần
thì không có tập trung. Nhắc rồi ngồi chơi, ngồi chơi thấy mặt niệm của mình
khởi ra là mau mau ngăn và diệt nó. Mấy con tu tập, rồi mấy con sẽ có kinh
nghiệm của ở trên sự tu tập đó rất rõ ràng, cụ thể.
Bởi vì trong cái sự quyết tâm,
chúng ta quyết tâm tu thì phải tu cho đúng. Cho nên các con thấy bây giờ nhiếp
tâm được ba mươi phút không niệm khởi thì ngay đó các con sẽ thay đổi câu tác ý
là “an trú".
Các con sẽ tác ý: “An
tịnh thân hành…”, để cho nó bước vào cái giai đoạn an ổn. Rồi
trong thời gian đó, các con mới thưa dần cái câu tác ý ra. Cái câu tác ý thưa
dần đến khi mấy con tác ý một lần mà nó an trú luôn trong khoảng thời gian ba
mươi phút không niệm khởi. Thì khi mà ba mươi phút không niệm khởi, thì bắt đầu
mấy con mới vào tu tập Tứ Niệm Xứ.
Mà tu tập Tứ Niệm Xứ thì đã có
thời gian rồi mấy con. Nó có thời gian nhất định: bảy ngày, bảy tháng, bảy năm.
Còn Nhiếp tâm-An trú trên pháp Thân Hành Niệm, Đức Phật không có xác định ngày
tháng. Chừng nào nhiếp tâm được và an trú được thì chuyển qua Tứ Niệm Xứ. Còn
nhiếp tâm và an trú chưa được thì chưa chuyển qua Tứ Niệm Xứ. Các con hiểu rõ
rồi chứ gì?
Các con thấy cái phương pháp của
Phật nó đi có lần lượt thứ lớp, thứ lớp thì chúng ta vào.
Con cứ ngồi đi con, con cứ ngồi
đi cũng được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét