Thứ Hai, 27 tháng 3, 2023

262- THƯA HỎI KẾT QUẢ TỊNH CHỈ HƠI THỞ ***

 


262- THƯA HỎI KẾT QUẢ TỊNH CHỈ HƠI THỞ

(22:02) Sư cô Huệ Ân: Nam Mô Bổn Sư Thích Ca Mâu Ni Phật. Kính bạch Thầy! Kính thưa Đại chúng! Con xin kính thưa Thầy. Thì cái bài, cái câu Thầy dạy cuối cùng thì Thầy ẩn bóng, cho nên con tu như vậy không biết sao? Trước khi ngồi con tác ý: “Thân phải vững vàng, lưng thẳng; tâm thì giữ bình tĩnh bất động trước các ác pháp và các cảm thọ; tâm bất động không sợ hãi một điều gì, luôn thanh thản, an lạc, vô sự”; rồi con ngồi yên, con ngồi thỉnh thoảng con nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”. Khi con ngồi tới ba mươi phút thì không có niệm gì thì con xả ra. Trong thời gian xả ra, con ngồi con quan sát tâm, để ý bốn chỗ: Thân, Thọ, Tâm, Pháp coi có chướng ngại gì không? Nếu có thì dùng pháp đẩy lui, còn không thì ngồi chơi như người vô sự. Thì con ngồi tự nhiên như vậy, con có đưa tay ra như vầy như lúc mà con đang học mà Thầy dạy con, thì mấy cái đó con không có tu, con đưa như vậy thôi. Không biết con tu cách cho tâm nó an ổn.

Trưởng lão: Con tu như vậy đúng đó con!

Sư cô Huệ Ân: Còn phần tịnh chỉ hơi thở, có khi cái giờ khuya, trước khi tu con tác ý: “Tịnh chỉ hơi thở”. Thì con không có ngó thời gian bao nhiêu, nhưng mà con gần gần như vậy; lúc trước thì năm phút, mười phút gì đó, rồi trong mười lăm phút. Thì trong lúc đó thời gian nó rất là im lặng, rất là thảnh thơi không có gì hết trơn, nhưng mà con muốn thêm năm phút nữa mà thêm không nổi.

Trưởng lão: Cái đó là mình chưa có đủ cái lực con, cho nên nó chưa kéo dài được ra, thì trong khi đó nó ở đó thôi.

Sư cô Huệ Ân: Với lại lúc Thầy đi vắng, đi rồi. Cô Út nghe con trình, cô Út nói: “Ngưng đi, cô đừng có tu hơi thở nữa”. Con nghe lời Út con ngưng. Nhưng mà thỉnh thoảng con sợ Thầy kiểm tra bất tử, con cũng tu lại cũng bao nhiêu vậy thôi.

Giờ con thưa Thầy: Lúc trước con mới bệnh thì mỗi khi có gì nhiều chướng ngại trên thân thì con cũng ngồi vậy con đưa cánh tay con tác ý. Thì sau này không biết Thầy dạy cho con cách nào mà có khi con đang ngồi tu mà nó nhức cái lỗ tai hay là nhức cái đầu, con nói: “Cái đầu trở lại bình thường”. Con nói vậy một lần, hai lần, có khi hai - ba phút gì đó là nó hết. Cũng như mới hôm qua đây, cái chân khi không trên bàn chân cũng như gãy cái xương, nó đau quá! Con nói: “Sao hồi nãy không đau, mà tới giờ đi học thì đau?” Nhờ mấy đứa xin cho con nghỉ một buổi. Tới chiều tối hôm đó, thời tu đầu hôm cũng còn đau, chưa hết cái chân. Con có nói với cô Út: “Làm như trốn học, hồi trưa thì không đau, tới giờ đi học nó đau”. Nó đau cũng như cái chân nó gãy, đau nặng chứ không phải đau thường.

Trưởng lão: Thấy tội nghiệp!

Sư cô Huệ Ân: Thưa Thầy! Con tác ý một, hai tiếng gì đó rồi con bỏ qua con không để ý gì đến nó, tự nhiên nó hết.

Trưởng lão: Đúng rồi! Đối với những cái thọ của thân, con tác ý. Tác ý rồi coi như là mình không có lưu ý đến nó nữa, để tự động nó chuyển biến nó thay đổi, nó cũng sẽ hết đau thôi. Đó là một cái, cô Huệ Ân thì ở đây mấy con thấy cô Huệ Ân tu tập có cái sự Nhiếp tâm và An trú được ở trong cái pháp. Cho nên vì vậy mà an trú ở trong cái chỗ Bất Động Tâm, chứ không có gì hết. Mà tác ý thì qua những cái bệnh đau nhức ở trong thân, nó đều được đẩy lui ra. Do như vậy mấy con nhớ cần thiết là mấy con phải nhiếp tâm và an trú.

(27:02) Bây giờ thì theo Thầy thấy cách thức mà con tu tập, con không ở trên hơi thở, con không ở trên cái pháp thân hành; mà con ở trên cái chỗ Bất Động Tâm mà thôi, nhắc: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, con để tự nhiên thanh thản, an lạc, vô sự. Rồi từ đó con tác ý thêm những câu tác ý nào đó để cho nó nghe lời con nó thực hiện được cái tâm bất động, thanh thản của nó.

Đó, như hồi nãy những cái điều mà con tác ý và con giữ cái tâm bất động của con. Mà trong khi đó thì con tu tập như vậy là càng ngày kéo dài cái thời gian ra trên cái trạng thái Bất Động Tâm của Tứ Niệm Xứ đó. Con sẽ kéo dài cái thời gian tu ra ba mươi phút cho đến một giờ hoặc là hai giờ giờ. Hễ khỏe hồi nào thì con tu hồi nấy, kéo dài cái thời gian bất động đó ra. Càng dài ra bao nhiêu thì nó càng tốt bấy nhiêu, cho đến khi mà Thầy thấy nó cần thiết để đúng cái thời gian thì Thầy sẽ dạy cách con luyện cái nội lực, luyện cái nội lực để cho nó thực hiện. Như con hiện giờ thì nó còn chờ đợi một cái thời gian dài ra, để rồi Thầy sẽ dạy cho con luyện cái nội lực qua cái pháp Thân Hành để cho nó đạt được cái nội lực, nó làm chủ được sự sống chết của mình một cách tự tại hơn.

Và đồng thời khi mà luyện qua cái pháp mà luyện cái nội lực, thì cái hơi thở con nó sẽ tịnh chỉ dài hơn. Chứ còn bây giờ thì nó chưa. Con cứ tập thử thì nó chỉ có khoảng cái thời gian ngắn đó thôi, nó không thể nào hơn được đâu. Để chờ luyện cái nội lực, thì bắt đầu con tác ý một cái thì nó kéo dài cái thời gian đó ra. Kéo dài cái thời gian tịnh chỉ hơi thở ra. Còn bây giờ thì chưa đâu, nó chỉ đạt được cái thời gian ngắn thôi.

Con cố gắng tập! Tập, bây giờ ngồi không thì con cứ giữ cái Tâm-Bất động-Thanh thản-An lạc-Vô sự, nó là cái chân lý, bảo vệ cái chân lý đó bằng cái câu pháp hướng nhắc nó, để nó kéo dài, dài, dài…​ ra cho đến khi nó hoàn toàn trong một tiếng, hai tiếng đồng hồ. Sau đó một, hai tiếng đồng hồ thì Thầy sẽ kiểm tra lại cái phần tu tập của con.

Cũng như Liễu Châu, phần con thì con cũng cố gắng mà tập ở trên cái pháp Tứ Niệm Xứ - Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Bởi vì bây giờ con mà có nhiếp tâm thêm thì nó cũng bằng thừa. Nhiếp tâm thêm ở trong cái hơi thở hoặc là trong lúc đi kinh hành. Chỉ có an trú ở trên cái Tâm - Bất động - Thanh thản - An lạc - Vô sự đi vào Tứ Niệm Xứ để kéo tăng lên cái thời gian, mà không phải bằng cái phương pháp thân hành, mà bằng cái phương pháp Tứ Niệm Xứ.

Con nhớ kỹ: Cứ tăng dần lên, tăng dần lên, cho nên nó không bị ức chế tâm. Cho nên vì vậy mà các cái trạng thái Tưởng nó sẽ không xuất hiện. Chứ còn không khéo thì mình ức chế tâm, mình đi vào thì các trạng thái Tưởng nó sẽ xuất hiện. Nhớ kỹ chưa con? Con phải tu tập kỹ.

Con cứ ngồi đi, con ngồi tại chỗ đi con.

Tu sinh: Kính bạch Thầy! …​

(30:00) Trưởng lão: Rồi, con cứ ngồi trên đó con thưa Thầy cũng được con, đi cực lắm con!


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...