359– TƯỚNG ĐỊNH, TƯỚNG TINH CẦN, TƯỚNG
XẢ
(04:43) Trưởng lão: Ở đây
có một người hỏi Thầy, có một vị hỏi Thầy về trong cái kinh Tăng Chi. Minh
Phước con hỏi Thầy về cái kinh Tăng Chi, nó có cái tướng định, tướng tinh cần
và tướng xả. Ở trong kinh Tăng Chi nó dạy ba thứ đó, thỉnh thoảng thì tác ý
tướng này, thỉnh thoảng tác ý tướng kia.
Chúng ta
phải hiểu cái tướng định là cái tướng như thế nào? Mà cái tướng tinh cần là
tướng như thế nào? Và tướng xả là tướng như thế nào? Mình hiểu mình mới biết
thỉnh thoảng ở trong kinh nó dạy thỉnh thoảng rồi tác ý tướng này, thỉnh thoảng
thì tác ý tướng kia. Thì như vậy là Thầy sẽ giải thích cho hiểu biết, để chúng
ta nắm cho vững cái ý của kinh Tăng Chi đức Phật đã dạy: khi tu tập dùng cái
pháp tác ý thì phải tác ý trong tướng định như thế nào?
Tác ý của
tướng định thì tác ý: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự”, đó là tướng định
của tâm. Cho nên trong kinh Tăng Chi mà nói về tác ý tướng định, nếu mà chúng
ta không nhận ra được cái tâm bất động thanh thản an lạc vô sự thì chúng ta
không biết định là như thế nào? Cứ nghĩ rằng nó hết vọng tưởng là định thì
không phải. Ở trong cái trạng thái bất động của nó, tâm bất động, thanh thản,
an lạc, vô sự thì đó là cái tướng định của nó, tướng định của tâm.
(06:07) Mà tác ý tướng tinh cần, bởi vì nghe
chữ mà “tinh cần”
là sự siêng năng. Mà trong cái sự siêng năng thì nó có cái phương pháp để ngăn
ác, diệt ác, tức là Chánh Tinh Tấn. Tinh tấn là siêng năng, tinh cần. Vì vậy
cho nên tác ý cái tướng đó là tâm luôn luôn phải ‘ngăn ác ,diệt ác, sinh thiện, tăng
trưởng thiện’. Mình phải hiểu được cái nghĩa của nó. Đức Phật muốn
nói tinh cần thì mình biết nó nằm ở trong cái pháp nào rồi, cái tướng của nó.
Cho nên thường xuyên mà nhắc cái tâm của mình: “Tâm phải luôn luôn ngăn ác, diệt ác,
sinh thiện, tăng trưởng thiện”, đó là tướng tinh cần.
Đó, nó
thuộc về Chánh Tinh Tấn mà, trong cái Bát Chánh Đạo nó thuộc về Chánh Tinh Tấn.
Cho nên mình luôn luôn, lúc thì mình nhắc để không nó lười biếng. Chứ nếu mà nó
không tinh cần thì nó sẽ lười biếng. Mà nó tinh cần là tinh cần cái gì? Tinh
cần ngăn ác, diệt ác; sinh thiện, tăng trưởng thiện.
Còn tướng
xả, tướng xả là tướng gì? Chúng ta thấy rất rõ bây giờ tác ý là tác ý câu của
tướng xả: “Tâm ly dục, ly ác pháp”- tướng xả. Các con
thấy, nghe tướng xả thì biết ly dục, ly ác pháp là tướng xả chứ gì? Thì mình
tác ý cái câu đó là mình xả. Cho nên thỉnh thoảng tác ý cái câu này, thỉnh
thoảng tác ý câu kia.
Bởi vì
lúc bấy giờ cái tâm của mình nó không định, nó cứ nó lăng xăng hoài. Nó ở trong
các cái pháp nó ngăn ngừa, ngăn diệt hay hoặc là nó không có yên lặng được thì
mình tác ý: “Tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô sự” để nó trở về sự
bất động, thanh thản của nó. Nhưng thỉnh thoảng mình lại tác ý cái tướng để mà
nó xả tâm. Xả nó ngăn và diệt ác pháp thì mình tác ý, rồi thỉnh thoảng mình tác
ý: “Tâm ly dục, ly ác pháp”. Luôn luôn lúc nào nó
cũng có ba cái tướng này trong tâm của chúng ta.
Cho nên
cái câu tác ý đó để giúp cho tâm chúng ta được bất động, được giải thoát. Cho
nên lúc bấy giờ lậu hoặc nó sẽ bị triệt tiêu, nó sẽ không còn nữa. Đó là câu
hỏi của Minh Phước hỏi Thầy, Thầy trả lời về câu kinh. Còn cái vấn đề mà tu
tập, thì mấy con lưu ý tu cái giai đoạn nào phải rốt ráo tu cái giai đoạn đó
cho đạt được chứ đừng có tu quá nhiều. Mà tu quá nhiều thì quá mệt nhọc. Mà quá
mệt nhọc thì rốt cuộc rồi cái nào cũng không ra cái nào hết.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét