443- THIỆN XẢO ĐUỔI BỆNH
(06:46) Tu sinh Phước Tồn: Mô
Phật. Kính thưa Thầy là con, con đang hỏi là như việc mà con nhìn thấy tâm như
vầy. Như ở trong thời gian thì con thấy cơ thể của con nó ít có bị thừa hơi hơn
là con đưa cánh tay ra vào, nhiếp tâm mà tác ý. Tại vì khi mà con thấy, để ý ví
dụ như con ngồi mà nhìn cái tâm, tuy rằng vẫn có niệm trong thời gian lâu,
nhưng mà nó suốt một buổi như ít có thừa hơi với trào ngược lên. Bữa hổm rày
con đưa cánh tay ra vào, khi mà đưa cánh tay ra vào thì cảm thọ con thấy nó
phun trào lên, nhưng sau cái…
Trưởng
lão: Ừm, tại do cái sức tập trung mạnh, cái sức tập trung
nhiều, con đưa tay ra phải tập trung nhiều. Thành ra mình tập trung nhiều nó
vận dụng cái sức của mình nhiều, thành ra cái bệnh nó tăng lên, nó tăng lên.
Thì thật
sự ra thì mình lần lượt mình tu, rồi mình sẽ tu theo cái đặc tướng của mình,
mình biết cách rồi. Thì trong khi đó con vẫn nhìn cái tâm của mình, nhưng mà
cái tâm của mình cũng vẫn nghĩ đến cái bệnh của mình rồi phải theo cái hơi thở
mà ra. Theo hơi thở mà nhưng mình không tập trung hơi thở, nhưng mà mình vẫn
nhìn cái tâm của mình để xem coi cái niệm. Còn cái phần mà nó biết hơi thở thì
nó sẽ theo nương theo hơi thở mà ra qua cái ý, ý thức lực của mình tác ý.
(08:06) Thí dụ như trước khi con ngồi thì con
nhắc tâm, con tác ý, con tác ý về cái thọ của con. Rồi con ngồi con chỉ nhìn
tâm của con thì nó phân, cái tâm con nó phân ra phần, một phần biết hơi thở,
một phần quan sát cái tâm. Do đó nó không bị căng, mà không bị căng thì cái
bệnh thừa hơi nó không có phát khởi, nó không khởi mạnh, thì nó đỡ cho con.
Đó là
cách thức đặc tướng của mình khi mình tu tập, mình biết cách để mình nhiếp phục
được cái cảm thọ của cái thân bệnh của mình, đó là cái kinh nghiệm, còn không
thì ôm chặt, phải chịu đựng vượt qua. Thì nó cũng do cái phương pháp tác ý, nó
cũng đẩy lui, nhưng mà nó do cái sức mà tập trung nhiều quá, thì coi như cái
năng lực của mình nó tiêu hao nhiều, thành ra cái bệnh nó có thể nó dồn dập, nó
dồn dập mà nó không … Nếu mà một người bình thường mà không bệnh, nó cũng vẫn
căng thần kinh nữa, căng đầu, nặng đầu, nó bị tập trung.
Tu sinh
Phước Tồn: Trong trường hợp nếu mà con tập trung tác ý như vậy, nó
bệnh nó dồn dập như vậy rồi nó sẽ hết hả Thầy?
Trưởng
lão: Hết con, nó cũng hết. Bởi vì nó dồn dập, tức là nó dồn
nghiệp, nó dồn nghiệp nó hết, nó dồn nghiệp. Cho nên vì vậy mà mình tập trung
mà mình nỗ lực, mình ôm cái pháp của Phật để mình diệt các ác pháp lậu hoặc của
mình. Mà lậu hoặc của thân mình là cái bệnh rồi, mà mình ôm cái pháp Như Lý Tác
Ý: "Có Như Lý Tác
Ý thì lậu hoặc đã sanh thì bị diệt” thôi.
Đó đức
Phật đã dạy mà, cho nên mình cứ tác ý, mình nương vào mình tác ý. Rồi mình
nương vào cái hơi thở, hoặc là cánh tay đưa ra, đưa vô của mình để đối tượng
của mình tu là cái Thân Hành Niệm, mà Thân Hành Niệm thì có nội, có ngoại.
Ngoại là
cánh tay mà nội là hơi thở, mà giờ mình sử dụng hơi thở thì nó khó khăn hơn,
cho nên mình không sử dụng hơi thở mà mình sẽ sử dụng cánh tay. Nhưng cái bệnh
mình nó vẫn bị tập trung rồi, nên nhớ mình nhiếp tâm, tập trung ở trong cái
thân hành rồi, nó có cái đối tượng rồi.
Còn cái
tu mà Tứ Chánh Cần thì con không có đối tượng. Không có đối tượng cho nên vì
vậy mà ngồi nó phân tâm giữa hơi thở và cái tâm khởi vọng tưởng. Cho nên nó
phân tâm ra hai phần, cho nên nó nhẹ bớt đi nó không có tập trung vô cao.
(10:10) Thì qua cái tu tập thì con thấy cảm
thấy cái bệnh thừa hơi của mình nó nhẹ nhàng hơn, nó không bị dồn nghiệp. Còn
tự nhiên dồn nghiệp, nhưng mà dồn nghiệp đến cái mức độ nào đó nó hết. Thầy nói
ôm chặt pháp của Phật cái bệnh nào cũng hết được hết.
Mới đầu
thì nó đánh gắt mình lắm, nó uýnh, nó làm như là hễ mình ôm pháp, mình càng tác
ý, mình càng tu thì nó càng đập nhiều, nó làm cho mình sợ, chứ không có gì.
Nhưng mà mình chết bỏ, mình không sợ thì nó lại lui, cứ ôm chặt pháp mà tiến
tới thì nó lui. Bởi vì nhiếp tâm, an trú là một cái lực rất mạnh, lực rất mạnh.
Để làm
gì? Để cho nó đẩy lui cái lực của nghiệp, vì cái nghiệp lực của nghiệp là cái
cảm thọ, cảm thọ nó ghê gớm thành ra nó dữ. Cho nên nó chỉ sử dụng cái đó nó
mới có tiêu diệt nó mà thôi, còn con bây giờ thì mới biết cách thức.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét