466- THẾ GIỚI SIÊU HÌNH LÀ TƯỞNG TRI
(7:26) Vừa
rồi Thầy được một cái tờ tin tức, báo cho biết rằng ở bên Tây Tạng có một vị
Lạt Ma, rồi thị tịch để lại những cái hiện tượng, mà làm cho cả thế giới náo
động. Náo động, phải nói là cái náo động. Họ cho đó là cái hiện tượng linh hồn,
cái hiện tượng cầu vồng. Cho nên Thầy được đọc cái tài liệu đó, do một cái
người ở ngoại quốc gửi vào cho Thầy.
Và đồng
thời Thầy cũng sẽ lần lượt, Thầy trả lời để ổn định được cái … Các nhà khoa
học họ cũng đã đến đó, đến tại Tây Tạng để mà nghiên cứu, để mà xác minh được
những cái điều đó. Thầy không cần đến đó, nhưng mà Thầy sẽ nói tất cả những cái
điều đó rất rõ ràng. Để thấy rằng cái hiện tượng mà trên thế gian này gọi là
siêu hình, thì đập vỡ tan nát những cái thứ này ra.
Bởi vì
đức Phật nói đó là tưởng tri chứ không phải liễu tri nữa rồi. Cho nên vì vậy mà
đúng đức Phật, chỉ là trong cái thời đức Phật cách đây hai ngàn năm trăm năm
mươi hai năm, Đức Phật đã xác định không có cái thế giới linh hồn. Chỉ là thứ
tưởng của chúng ta mà thôi. Thế mà tới ngày giờ này, mà chúng ta còn bị kẹt ở
trong. Khoa học đi lên như vậy, con người kiến thức như vậy, chứ không phải là
còn ở trong bộ lạc.
Cái y áo
của mấy con mặc giống như Phật là cái y áo của bộ lạc. Còn con người của chúng
ta hiện đại là may áo như thế này nè, may quần áo mặc. Nó xa lìa cái thời bộ
lạc, bộ lạc đâu có may áo. Chỉ lấy miếng vải này, miếng vải kia kết lại thành
một cái tấm vải lớn thế này, rồi quấn ở trong mình mình gọi là vấn y.
Còn vắt
vắt như thế này đó, thành một con vắt để mà nó không tuột, không rớt ra, đó gọi
là vắt y. Vấn y rồi vắt y. Các con thấy chưa? Chỉ có một tấm vải lớn thôi, che
thân thôi. Cho nên đó là cái hình thức của bộ lạc. Cái y áo của bộ lạc, chứ
không phải là cái y áo mà trong cái thời đại mà tân tiến như chúng ta.
Hôm nay
chúng ta may quần áo bằng cách chúng ta cắt nó ra, từng manh mún rồi chúng ta
kết lại thành một cái áo, tay chân như thế nào rõ ràng cụ thể. Cho nên chúng ta
mặc đi gọn gàng không có lượt thượt. Còn quý vị mà nếu mà không vấn, không vắt
một cách kỹ lưỡng hẳn hoi, đi nó bung thùm ra giữa chợ đường, thì cả một vấn đề
khổ.
(9:58) Thử hỏi người nào mà chưa biết vấn y
rồi, cho vấn y vô đi, một chút rồi nó bung ra, nó giữa đường đó, rồi không biết
cách nào mà kéo nó lên được. Một đống vải sồ nó đổ xuống, đó là một cái đau
khổ. Còn bây giờ là quý sư, quý thầy đã tập luyện quen rồi, cho nên từng trong
những cái oai nghi. Cũng như là các bộ lạc, dân bộ lạc nó vấn y, đắp y nó rất
là gọn, bởi vì nó quen rồi. Chúng ta cũng vậy, bây giờ quen rồi.
Cái hình
ảnh của các con là hình ảnh của y áo bộ lạc trong cái thời đức Phật. Mặc y áo
đó là chúng ta nhớ đến cái hình ảnh của đức Phật ngày xưa, là nhớ đến hình ảnh
bộ lạc. Cho nên nói Phật là một vị Thái tử. Nhưng mà một vị Thái tử, không phải
là một nhà vua như một đất nước Việt Nam của chúng ta đâu. Nhỏ xíu, nhỏ xíu một
cái bộ lạc mấy con. Cho nên nó là cái bộ lạc, bộ lạc của Ấn Độ, của một nước
lớn Ấn Độ.
Cũng như
đất nước chúng ta nó có nhiều cái bộ lạc. Chứ đâu phải là một dân tộc của chúng
ta, nó nhiều cái bộ lạc, nó kết hợp lại, nó thành cái dân tộc. Ở trên cao
nguyên nó có những cái dân tộc có những cái tên Thái, Mường hay hoặc là những
cái tên Lô Lô, hay hoặc này kia. Đó là những cái bộ lạc của người ta. Rồi Mèo
rồi này kia đồ đó là một cái tên, cái tên những cái bộ lạc. Thì trong đất nước
chúng ta có nhiều cái bộ lạc, chứ không phải là có một cái bộ lạc. Rồi một đất
nước nào nó cũng có nhiều cái bộ lạc. Một cái âm thanh, cái giọng nói nó cũng
có khác nhau.
(11:29) Cho nên hôm nay, Thầy nói trong cái
thời đức Phật cũng là trong cái thời bộ lạc. Nhưng mà hay, tại sao một con
người trong cái thời bộ lạc đó mà lại đưa ra được cái chân lý của loài người?
Đưa ra được một cái pháp mà Thầy nói tuyệt vời, tuyệt vời! "Có Như Lý Tác Ý lậu hoặc chưa sanh
sẽ không sanh và đã sanh bị diệt".
Sao lại
có một con người thông minh đến tuyệt vời? Tìm ra được một cái giáo pháp để làm
chủ được bệnh tật, làm chủ được cái tâm phiền não đau khổ của chúng ta. Tuyệt!
Con người trong thời đó mà hay như vậy, chúng ta phải thấy thán phục thật.
Thử nghĩ
trong thời đại chúng ta văn minh như thế này, biết bao nhiêu nhà khoa học, biết
bao nhiêu người đã đỗ tiến sĩ, trình độ học thức rất cao. Nhưng mà tìm ra một
cái chân lý cho loài người, có tìm ra được không? Có tìm ra được một cái chánh
pháp để chúng ta khám phá? Hay còn mù mờ trong một cái thế giới siêu hình?
(12:23) Nghe đâu có cái trạng thái siêu hình
linh thiêng, thì chạy nhau đem máy móc đến đo, đến coi thử coi cái đó là cái
gì? Mà giải quyết không được. Thật sự khoa học bó tay, không làm được cái điều
đó. Thầy thấy rõ ràng, bây giờ đất nước Tây Tạng hiện tượng nó xảy ra như vậy.
Bà con khoa học của chúng ta nước này, nước nọ đến. Đem những máy móc đến đó đo
để khám, coi thử coi cái hiện tượng đó là gì? Vẫn không giải đáp được. Đó là
khoa học còn thấp quá. Chưa đủ! Chưa đủ!
Cho nên
hôm nay, chúng ta phải cố gắng tu tập đúng, để chúng ta từ cái bộ óc của chúng
ta triển khai, chúng ta sẽ thấy rõ biết rằng cái thế gian này có thế giới siêu
hình hay không? Có linh hồn người chết hay không? Có ông trời, có ông Phật thật
mà người ta đã tôn thờ không? Có thần thánh, quỷ ma không? Đó là một cái điều
mà cần thiết để mà tự chúng ta kiểm nghiệm, để chúng ta tự giải. Còn bây giờ,
nghe Thầy nói thôi, chứ quý vị cũng đâu có biết được. Nên quý vị đâu biết được.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét