473- TỨ THẦN TÚC
(08:15) Tu sinh: Con kính bạch
Thầy là trong trường hợp như vậy đó là cái tâm của người nhập định đó, Định Như
Ý Túc nó làm việc chứ không phải cái người đó làm việc nữa hả Thầy?
Trưởng
lão: Ờ không! Cái người đó hết làm việc rồi con. Có cái Định Như Ý
Túc làm việc. Bởi vì cái Định Như Ý Túc là cái lực vô lậu. À, coi như ý thức
hoàn toàn là, bởi vì tất cả những cái này nó thuộc về vô lậu rồi, cho nên hoàn
toàn là Tứ Thần Túc. Nó nhớ ở trong Tứ Thần Túc, nó biết Tứ Thần Túc chứ không
phải ý thức phàm phu của chúng ta nữa.
Tu sinh: Nó tự
động.
Trưởng
lão: Bởi vì, tự động không. Nó tự động không.
Còn cái ý
thức của chúng ta là nó ở trong cái hữu lậu. Cái ý thức của con còn là nó bị
hữu lậu. Cho nên khi mà cái biết của chúng ta nó vô lậu hoàn toàn nó phải là Tứ
Thần Túc. Còn cái ý thức chúng ta còn bây giờ là có lậu hoặc. Cho nên cái ý
thức chúng ta là cái ý thức giới luật thì nó là tri kiến giải thoát cho nên vì
vậy mà lậu hoặc tác động nó không được. Người ta ca hát, người ta cám dỗ mình
thế này, thế khác, món ăn cám dỗ mình không thể cám dỗ được là qua cái ý thức
của chúng ta: Giới luật!
Còn Tứ
Thần Túc rồi thì khỏi có nói đi. Nghĩa là đồ ăn nó coi như là đồ bất tịnh, nó
thấy rõ ràng bây giờ cái món ăn rất ngon không cám dỗ được nó đâu. Người phụ nữ
rất đẹp không cám dỗ được nó đâu. Tứ Thần Túc, nó cũng sống bình thường y như
người nhưng mà nó dùng Tứ Thần Túc rồi nó cũng sống như thường nhưng mà cái Tứ
Thần Túc của nó là cái lực của vô lậu rồi, nó nhìn phụ nữ với nó không có một
cái tâm mà sắc dục nó khởi lên một cái ý gì đối với người phụ nữ. Nó coi như là
bình thường không có gì hết, nó khác rồi. Nó qua một cái vô lậu rồi nó khác xa
lắc.
Bởi vì
chưa có vô lậu mấy con chưa thấy đâu. Cái vô lậu rồi, nói cái ý thức của mình
chứ sự thật ra nó là Tứ Thần Túc, cái hiểu biết của chúng ta bây giờ nó thuộc
về Tứ Thần Túc. Ở vách đây nó kín vầy mà khi nó biết ở bên ngoài là nó thấy bên
ngoài được hết. Cũng con mắt này mà cái vách này ngăn nó không được đâu, bởi vì
nó thuộc là Tứ Thần Túc. Còn cái ý thức của mình nó bị ngăn. Cho nên từ cái chỗ
mà hữu lậu đi sang vô lậu rồi nó có Tứ Thần Túc, trời tuyệt vời!
(10:22) Cho nên Thầy đưa mấy con đi vào chỗ Tứ
Thần Túc là mục đích để cho mấy con có cái thấy biết của Tứ Thần Túc. Cái thấy
biết của vô lậu. Của cái tâm vô lậu nó không còn tham, sân, si, mạn, nghi nữa.
Chứ bây giờ
mấy con đang ở trong cái trạng thái mà tham, sân, si là hữu lậu rồi. Cho nên
mấy con bị ngăn che đủ thứ, rồi cái ý thức của mấy con làm việc nó nhiều điều
mấy con phải ngăn chặn, diệt cái này, cái kia đủ thứ để cho tâm mấy con mới
được bất động.
Còn cái
kia khỏi có ngăn chặn gì hết, không có cái pháp nào mà lôi cuốn họ được hết. Họ
là vô lậu rồi cho nên không có lôi cuốn họ được. Họ hiểu biết bằng cái Tứ Thần
Túc của họ hết. Cũng cái đầu này mà cái đầu của Tứ Thần Túc khác. Mà cái đầu
này của hữu lậu, của dục, của ham muốn, của nghiệp lực thì nó khác con, cái gì
nó cũng ham muốn hết, thấy món ăn ngon nó thèm. Nó kỳ cục.
Mà vô lậu
rồi nó hết thèm. Nó thấy đồ bất tịnh không mấy con. Nó nhìn cái món ăn ngon của
thiên hạ nó thèm đó lại là cái người mà vô lậu rồi nó nhìn cái món ăn nó là đồ
bất tịnh hết. Nó sợ lắm mấy con. Con hiểu chưa?

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét