474- NHÂN DUYÊN - LUẬT NHÂN QUẢ
(11:33) Tu
sinh: Bạch Thầy con hỏi câu thứ ba.
Trưởng
lão: Ừ, con hỏi đi.
Tu sinh: Là
trong cái truyện trích, một vị Sa di là đệ tử của ngài Xá Lợi Phất. Mà khi cái
vị này đương ngồi để mà sắp mà chứng đạo A La Hán thì Ngài Xá Lợi Phất sắp đi
khất thực trở về. Do đó mà đức Phật hiện thần thông đến để mà chặn ngài Xá Lợi
Phất lại, để hỏi vài ba câu để mà cho cái vị Sa di này chứng đạo quả. Là như
vậy thì cái lúc đó thì trong kinh cũng nói là đức Phật làm cho cái thời gian
cũng dừng lại nữa, cái thời gian mà ngọ đó. Để cho vì cái lòng từ mẫn của đức
Phật muốn cho vị Tăng A La Hán này đừng có dùng cơm, khi ngài Xá Lợi Phất đem
cơm về đó. Thành ra cũng làm cho dừng lại trật nhịp đó để cho vị Sa di này đắc
quả rồi dùng cơm. Thì con, trong cái truyện này thì con thắc mắc hai điều.
Một điều
thứ nhất, là cái vị Sa di này không chứng ngộ được ngày hôm nay thì ngày mai,
ngày mốt, bữa kia hoặc là tháng này, năm khác ví dụ. Mà tại sao đức Phật lại
hiện diện để mà chặn ngài Xá Lợi Phất lại để mà cho cái vị Sa di này chứng đạo
A La Hán là một.
Cái thứ
hai, là ông Xá Lợi Phất cũng là một vị A La Hán, cánh tay trái, cánh tay phải
của đức Phật, là vị tướng quân chánh pháp, nhưng mà tại sao ngài Xá Lợi Phất
không hiểu cái vị Sa di đệ tử của mình đang chứng quả A La Hán mà phải đức Phật
phải đến để mà chặn lại. Thì cái đó hai điều con thắc mắc.
(13:19) Trưởng
lão: Ừ, con thắc mắc như vậy là con không hiểu duyên. Cái nhân
duyên của cái vị đệ tử của ông Xá Lợi Phất, đó là cái duyên của đức Phật, để
giúp cho cái ông đệ tử đó chứng đạo. Cho nên cái duyên của người ta có với
nhau, cho nên đức Phật phải thực hiện. Còn ông Xá Lợi Phất, là đệ tử của ông
chứ cái duyên nó chưa có cái giờ chứng đạo, ông Xá Lợi Phất chưa đủ duyên để mà
giúp ông đệ tử của mình chứng đạo. Cho nên đức Phật phải, biết chứ sao không
biết, để cho ông Phật ông mới làm cái chuyện đó. Thầy trò người ta thông cảm
chứ đâu phải như con mà không biết. Người ta biết.
Cũng như
bây giờ, cái đám đệ tử của Thầy đó, Thầy biết rằng có cái chú kia là có cái
duyên với con, phải không? Hay hoặc là đệ tử của con mà con biết là cái chú đó
ngày hôm nay sẽ chứng đạo. Con phải đi như vậy để cho cái duyên của chú đó đó
với Thầy, để cho Thầy trợ duyên cho chú đó, cho nên con biết, con mới đi cho
ông Phật ông làm, chặn đứng cái thời gian đó lại để cho cái, nhờ cái duyên đó
mà cái duyên của ông Phật với cái chú đệ tử của con đó nó mới chứng đạo. Con
không biết được cái chuyện nhân duyên.
Nhân
duyên của Phật với cái đệ tử của ông Xá Lợi Phất. Cho nên ông Xá Lợi Phất, đâu
phải ông không biết. À khi nghe cái điều đó ta biết rồi, đây là cái về cái nhân
duyên của nhau rồi. Không thể nào mà sai pháp được hết. Ông Xá Lợi Phất không
thể nào mà trợ giúp cho ông đệ tử của mình ngay cái lúc đó mà chứng đạo được.
Phải nhờ cái duyên, nhờ ông này có duyên với đức Phật. Ngày xưa có một bát cơm
nào đó bây giờ đức Phật phải độ ông này. Cho nên làm cho ông Xá Lợi Phất chặn
đứng, ông Xá Lợi Phất để cho ông này độ. Chứ không phải là ông Xá Lợi Phất
không biết đâu. Bởi vì người ta chứng đạo rồi người ta vô lậu thì cái Tam Minh
đều người ta có như nhau hết. Người ta thông suốt nhau hết. Ờ, bây giờ cái ông
đệ tử của tui đó có duyên với Phật thì Phật hãy giúp đỡ giùm cho tui, bữa nay
tui giả đò tui đi cái đã.
(15:09) Tu
sinh: Bạch Thầy! Mà trong trường hợp cái vị Sa di này nếu mà
bữa nay không đắc đạo thì bữa khác cũng có thể đắc đạo được?
Trưởng
lão: Không phải con!
Cái duyên
đó, cái thời điểm đó nó phải tới. Cái quy luật của nhân quả nó tập trung cái số
người, cái số người đến chiếc xe đó để mà tai nạn giao thông nó xảy ra. Mỗi
người ở nơi, nó phải tập trung vô đó. Cái quy luật của chứng đạo nó không phải
là đợi ngày mai, ngày mốt được đâu. Nó chứng đạo, nó phải cái ngày đó. Cũng như
mấy con Thầy muốn chứ không, phải nói rằng đúng cái ngày giờ của mấy con chứng
đạo chứ không phải là muốn được đâu. Nó có cái thời gian.
(Có gì
không con? Rồi, rồi được rồi, để Thầy dạy chút xíu nữa con. )

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét