489- NGƯỜI BẢN NGÃ KHÔNG BẰNG
NGƯỜI KHIÊM HẠ
(24:09) Hôm nay thì các lớp, có cái lớp mấy con còn
mấy người thôi. Thì theo Thầy thiết nghĩ, thì dự định là Thầy sẽ chọn lấy vài
người, thì coi như cái lớp học của mấy con còn dồn lại để học. Những người học
mà đồng có những cái ý kiến góp nhau, nó làm chúng ta sau này, nó sẽ tri kiến,
chúng ta triển khai. Còn có nhiều người chỉ nghe thôi, không góp ý gì cả, thì tức
là mình ngại ngùng, mình sợ hãi, mình không dám nói trước chúng. Mình hãy dẹp,
mình hãy tập luyện, trước đông người mình mạnh mẽ mình nói.
(24:56) Sai đúng mình cứ nói theo ý của mình, rồi
người ta cũng hiểu, chứ không phải người ta không hiểu. Mình cứ nói cái hiểu của
mình, để mọi người đều hiểu được ý của mình, đều góp phần học tập của mình, đều
tập luyện cho mình dạn dĩ. Đừng rụt rè nhút nhát mà ngồi nghe, rồi từng đó mình
chẳng dạn dĩ gì cả.
Nghe thì cũng tốt, nhưng mình phát biểu những ý của mình
học tập hiểu qua bài học đó như thế này là rất hay. Tại sao? Thí dụ như hồi nãy
Thầy có nhắc lại câu chuyện nàng Mạnh Quang. Mà có người cho rằng đó là cái
hành động quỳ xuống xin lỗi chồng mình, thì đó là lỗi thời. Thì đó là một cái ý
của mình hiểu, để nói lên, để cùng nhau học, thì cái này nó làm sáng tỏ lên.
Rồi bây giờ mọi người cũng không làm sao giải quyết được,
vì đó là câu chuyện của ngày xưa. Mà hành động làm như vậy thì hiện thời bây giờ,
thì quá quắt, không ai làm được hết. Thì mới hỏi Thầy, mới thấy đâu phải ngày
xưa người nào cũng dám làm điều này. Bởi vì Thầy nói thật sự đó là cái bản ngã
của con người, cho nên vì vậy nó quá hiếm, quá ít. Vì vậy mà người viết lịch sử,
người ghi lại cái đạo đức, người ta mới nhắc lại cái nàng Mạnh Quang để chúng
ta thấy một cái gương hạnh đặc biệt.
Và cái hành động làm như vậy để làm gì? Đâu phải nàng có
mục đích để làm cho người sau để ca ngợi nàng đâu, mà chính cái hành động thành
thật để sửa sai mình mới làm như vậy. Đó thì Thầy nhắc lại để chúng ta thấy
trong cái bài học của chúng ta có nhiều cái ý hiểu biết, nó làm chúng ta sáng
suốt lên, làm chúng ta dễ hiểu lên.
(26:55) Đó là cái học, cái học để triển khai cái tri
kiến, để mà chúng ta cố gắng mạnh mẽ dạn dĩ, để nói lên được những cái điều mà
chúng ta sai, để mà chúng ta sửa. Cũng là những cái bài học rất là tuyệt vời,
giúp chúng ta không còn sợ sệt, không còn e ngại. Người phụ nữ, người ta dám
làm những điều đó, mà chúng ta là những người nam, mà chúng ta không dám làm những
điều đó sao?
Một cái người bản ngã hiu hiu tự đắc, đâu bằng một cái
người khiêm hạ trước mọi người. Đứng sau lưng mọi người mà không ngờ người đó lại
đứng trước mọi người. Cho nên cái đạo đức nó xác định được cái vị trí, cái giá
trị của con người rất lớn.
Vì vậy mà cái Đức Vô Lậu nó lại càng tuyệt
vời và vĩ đại hơn. Bởi vì nó không còn có những cái lậu hoặc nào làm cho nó phiền
não, làm cho nó ngại ngùng, làm cho nó chấp ngã nó, cho nên nó mới gọi là vô lậu.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét