491- TÂM THÁNH TRONG SẠCH
THANH TỊNH
(50:35) Bước qua cái giai đoạn này thì ít ra mấy con
phải chứng đạo chứ. Bởi vì lên Tứ Niệm Xứ các con thấy Đức Phật xác định: “7
ngày, 7 tháng, 7 năm”. Mà mấy con xả được cái tâm rồi thì mấy con lên
đó, thì trên cái sự thật ra thì mấy con kéo dài từ một giờ, hai giờ, ba giờ, tập
từ. Nó đâu phải Thầy cho mấy con vô cái năm, mười giờ một lượt, hay sáu tiếng đồng
hồ một lượt. Làm sao mấy con kéo dài cái trạng thái bất động đó nổi?
Ba mươi phút ở đây mấy con đã xả được Tứ Chánh Cần rồi,
nó mới đạt được cái trạng thái bất động, thanh thản, an lạc, vô sự. Vô đây thì
mấy con sẽ được hướng dẫn cho tăng lên. Ba mươi phút thì tăng lên ba mươi năm
phút, chứ không cho mấy con tăng lên mười phút phút đâu. Ba mươi năm phút rồi,
tập thuần thục rồi, Thầy thấy trong một tuần lễ thuần thục rồi, Thầy cho tăng
lên thêm năm phút nữa, là bốn mươi phút.
Lần lượt bốn mươi phút tăng dần lên một giờ, rồi một giờ
thì sẽ tăng dần lên một giờ mười phút, rồi mười năm, hai mươi phút cho đến hai
giờ. Hai giờ tăng dần lên. Chứ không bao giờ để cho xảy ra trong đầu các con có
một cái niệm, có một cái cảm thọ. Cách thức hướng dẫn cho cái trạng thái bất động
này luôn luôn mấy con không bị động. Còn mấy con bị động rồi, thì làm sao bây
giờ đây?
Mới vô, thay vì bây giờ ở đây ba mươi phút bất động, mà
vô trong Thầy bắt đầu nó tụt xuống, nó còn có một phút. Ngồi vô cái bắt đầu bây
giờ, niệm thì nó khởi ra, hôn trầm, thùy miên, nó gục tới, gục lui, hay hoặc là
cảm thọ nó đánh liền. Thì như vậy là trong một, hai phút làm sao mà vào tu được?
Nó phải có ba mươi phút cơ bản của nó, để tâm bất động, thanh thản, an lạc, vô
sự. Thì trong khi đó mấy con thấy nó có một cái trạng thái, một cái trạng thái
an ổn của nó, nó mới ở trong cái chỗ đó mới được chứ.
(52:27) Chứ đâu phải, mà khi không mà không có. Cho
nên vì vậy mà khi qua thì mấy con đã lọt vào trạng thái đó, thì Thầy mới cho mấy
con tăng lên, cái thời gian tăng lên năm phút. Rồi năm phút, không lẽ bây giờ
ba mươi phút đã được rồi, mà bây giờ năm phút không ngồi được thêm năm phút
sao? Chắc chắn năm phút mấy con thấy như chớp mắt đó. Có phải không?
Mà khi năm phút như chớp mắt rồi mà trong khi đó, giờ
nào, thời tu nào mấy con cũng đạt hết như vậy rồi, thì trong một tuần lễ, Thầy
cho lên mươi phút. Thì mười phút là đồ bỏ của mấy con rồi, chứ đâu có khó khăn.
Rồi mấy con thấy trong một tháng thì mấy con sẽ tăng lên được bao nhiêu giờ. Rồi
trong bảy tháng thì mấy con sẽ tăng lên được bao nhiêu giờ? Rồi trong bảy năm mấy
con bao nhiêu giờ? Lúc bấy giờ có thể bảy ngày, mấy con ngồi suốt bảy ngày mà
tâm bất động thanh thản an lạc thì chứng đạo chứ sao.
Cho nên Đức Phật nói: “7 ngày, 7 tháng, 7 năm”.
Thì bắt đầu bây giờ Thầy cho mấy con tập luyện cứ tăng dần dần mà suốt bảy năm.
Thì mấy con thấy cái thời giờ, tới chừng đó có thể mấy con ngồi suốt bảy ngày
được không? Các con thấy Đức Phật xác định rất rõ về cái phương pháp Tứ Niệm Xứ.
Chứ đâu phải vô đó ngồi đó mà ức chế tâm của mình bằng cái phương pháp này, để
hết vọng tưởng đâu.
Ngay từ bây giờ Tứ Chánh Cần mấy con đã tâm bất động,
thanh thản, an lạc, vô sự. Mấy con đã đạt được cái trạng thái của nó, bất động
thật sự. Chứ đâu phải là cái chuyện mà nói bất động, như bây giờ chúng ta ngồi
đây có một giây, một phút bất động đâu. Nó phải có cái trạng thái an trú của nó
rõ ràng của Tứ Niệm Xứ, chứ đâu phải không.
(54:07) Khi đạt được của nó rồi, thì bắt đầu mấy con
mới tăng dần trên, do đó mới đi vào Tứ Niệm Xứ mà tu tập. Chứ Tứ Chánh Cần thì
nó chỉ có tạo cho mấy con được cái tâm ly dục, ly ác pháp một cái khoảng thời
gian ba mươi phút là cao. Các con hiểu cách thức mà Thầy dạy mấy con trên Tứ Niệm
Xứ chưa? Nó sẽ đạt được hoàn toàn, hoàn toàn.
Thầy đâu có điên gì mà Thầy cho, bây giờ mấy con có ba
mươi phút vậy, mà Thầy cho mấy con vào một giờ đồng hồ thì đổ vỡ mấy con làm
gì. Cho nên Thầy dẫn dắt mấy con từng bước. Mặc dù mấy con có thể ngồi một tiếng
đồng hồ được trong cái trạng thái đó, nhưng mà Thầy không cho đâu. Khi qua là
Thầy kiểm điểm kĩ lưỡng hẳn hoi. Thầy cho mấy con bước từng chút, từng chút đi
lên. Thì mấy con sẽ đến cái tâm mà vô lậu suốt bảy ngày, như Đức Phật nói bảy
ngày chứng đạo mà.
Bảy ngày, bảy tháng, bảy năm mà tâm kéo dài bảy ngày trên
cái trạng thái vô lậu như vậy, thì mấy con hoàn toàn như thế nào mấy con biết?
Tứ Thần Túc xuất hiện. Bởi vì nó thanh tịnh quá rồi. Ngũ Triền Cái nó không còn
có được ở trong cái chỗ này rồi. Làm sao mà có Ngũ Triền Cái được, mà xen vô
trong này được? Nó vét sạch ra hết rồi, thì làm gì không có Tam Minh mấy con,
làm gì không có Tứ Thần Túc?
Chừng đó xong rồi, Thầy sẽ dạy mấy con nhập Sơ Thiền, Nhị
Thiền, Tam Thiền, cách thức Thầy bảo mấy con tác ý vào đó đi. Bây giờ hiện giờ
cứ ý của mấy con tác ý, nó trở thành cái ý thức lực của nó rồi. Nó không phải
là còn là cái ý thức mà mình tập nữa. Nó không phải là còn tác ý tập nữa. Mình
chỉ cần hướng tâm mình vào cái đó là nó sẽ vào.
Lúc bấy giờ nó đủ lực rồi, cái tâm bất động rồi. Cho nên
khi mấy con vào Sơ Thiền, rồi mấy con xuất Sơ Thiền, mấy con ra chỗ cái tâm bất
động của Tứ Niệm Xứ đó. Mấy con nhập Nhị Thiền, mấy con cũng ra vào cái trạng
thái của bất động đó, chứ mấy con ra chỗ nào? Cho nên các con đọc lại cái bài
kinh Niết Bàn, đức Phật nhập Sơ Thiền, xuất Sơ Thiền; rồi nhập Nhị Thiền xuất
Nhị Thiền; rồi nhập Tam Thiền xuất Tam Thiền; rồi nhập Tứ Thiền xuất Tứ Thiền.
(56:12) Xuất ra thì phải có chỗ ở, chứ không lẽ xuất
ra rồi mình đứng lông bông ở ngoài được sao? Phải không? Bởi vì cái Sơ Thiền nó
có cái trạng thái Sơ Thiền, mà ra thì nó phải ở đâu? Mà trước khi mà vào Sơ Thiền
nó phải ở trạng thái nào? Chứ mà ở trạng thái mà cái tâm mà đầy tham dục của mấy
con như thế này, mà làm sao mấy con vô thiền được? Các con hiểu không? Đầy vọng
tưởng như thế này thì làm sao mấy con vô Sơ Thiền được? Làm sao nhập định được?
Một cái Tứ Thánh Định mà ta, cái Sơ Thiền là cái Định của
Thánh chứ đâu phải. Mà các con còn cái tâm phàm phu, mà mấy con muốn vào cái Định
Thánh, Thánh sao được? Các con hiểu Thầy muốn nói không? Thánh nó phải khác chứ.
Nó phải trong sạch, nó phải thanh tịnh thì cái tâm của mấy con phải trở thành
cái tâm thanh tịnh, cái tâm Thánh. Cho nên mấy con mới nhập vào được cái Định của
Thánh.
Tứ Thánh Định mà chớ đâu phải. Đức Phật gọi nó là Tứ
Thánh Định chớ đâu phải là cái thứ thiền tầm thường đâu. Nó là Thánh Định. Mà
cái người mà chưa có được cái tâm Thánh, thì làm sao mà nhập Định của Thánh?
Cho nên ở đây tâm chúng ta hết tham, sân, si, mạn, nghi rồi thì cái tâm đó là
cái tâm Thánh. Mà tâm Thánh chỉ có ở trên Tứ Niệm Xứ là có mà thôi.
Cho nên khi mà chúng ta vào Sơ Thiền, xuất Sơ Thiền thì
chúng ta ở trên cái tâm Thánh đó. Rồi từ cái tâm đó chúng ta mới vào cái Nhị
Thiền. Rồi xuất cái Nhị Thiền thì ở trên cái tâm đó. Và cứ như vậy chúng ta tiếp
tục cho đến nhập Tứ Thiền rồi xuất Tứ Thiền. Thì lúc bấy giờ nói chung là không
phải đợi nhập định mà chúng ta có Tam Minh. Mà chỉ có Tam Minh thì nó là ở trên
Tứ Niệm Xứ. Ở trên Tứ Niệm Xứ nó có Tam Minh ở đó.
Bởi vì Tứ Thần Túc nó có ở đó, thì lúc bấy giờ chúng ta sử
dụng cái Dục Như Ý Túc, muốn như thế nào? Chúng ta muốn biết đời trước của
chúng ta, quá khứ của chúng ta thì đó là Túc Mạng Minh chứ gì? Các con thấy rất
rõ ràng, không có cái gì mà khó khăn. Muốn là biết, muốn là biết, về đời trước
của mình đó là Túc Mạng Minh. Mà cái mà muốn mà biết được, đó là Dục Như Ý Túc.
Bởi vì trong bốn cái Tứ Thần Túc thì Dục Như Ý Túc là một trong bốn cái.
(58:35) Cho nên bây giờ ở trên Tứ Niệm Xứ mà mấy con
tâm mà nó kéo dài 7 ngày như vậy, Đức Phật nói: “7 ngày, 7 tháng, 7
năm”. Mà chúng ta căn cứ vào 7 ngày một cái trạng thái bất động tâm như
vậy, thì đó là 7 ngày tâm bất động chứ không phải 7 ngày tu mà chứng. Chúng ta
tu 7 năm kìa.
Bởi vì, thí dụ như bây giờ cái tâm của mấy con tu Tứ
Chánh Cần rồi, nó được rồi. Thì bắt đầu bây giờ sang qua Tứ Niệm Xứ, thì mấy
con cứ từ ba mươi phút đó, mấy con tăng dần cái trạng thái bất động đó. Chứ giờ
mới có môt giây, mấy con làm sao tăng được? Mấy con hiểu chưa? Cho nên Thầy nói
rất rõ, và làm cho mấy con rất hiểu cái đường lối tu tập của chúng ta. Cố gắng
mấy con.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét