505- ĐỜI NGƯỜI TU SĨ
( 23:09)
Và cái thứ hai là sự tinh tấn tinh cần mấy con, cái phương pháp thứ hai là tinh
cần, tinh tấn. Ở trong thất không phải ngủ, mà ở trong thất để ngồi canh gác
như người lính canh gác cửa thành. Đem từng tâm niệm của nó để mà xả tâm, quyết
định xả cho rốt ráo, để xả cho nó hết. Làm tu sĩ không có sung sướng đâu mấy
con. Mấy con cứ nghĩ rằng làm tu sĩ sung sướng, không phải đâu. Mấy con còn
phải siêng năng hơn là người học trò đi thi.
Thầy nói
như một người lính mà canh gác cửa thành, mà để cho người ra vào thành thì rất
là nguy hiểm cho cái thành đó. Mà luôn lúc nào cũng phải tỉnh thì người tu sĩ
phải vất vả vô cùng, đêm như ngày, ngày như đêm. Chứ các con đừng nghĩ tu sĩ
sướng lắm, vô đây rồi ngày có bữa cơm ăn, có người lo không gì hết, mình ở
trong thất chơi cho sung sướng, điều đó là mình rất sai.
Người tu
sĩ Đại thừa thì sung sướng thiệt, ăn rồi chơi mà có tiền Phật tử cúng dường đầy
đủ không thiếu. Còn người tu sĩ theo Tu viện Chơn Như thì vất vả vô cùng. Ăn
không dám ăn nhiều, ngủ không dám ngủ nhiều, phải thức đêm, thức khuya, dậy
sớm, siêng năng, cần mẫn để ngăn ác, diệt ác, để tăng trưởng từng tâm niệm
thanh thản, an lạc, vô sự, tăng dần tăng dần cho thời gian dài ra.
Cho nên
đừng ham xuất gia, ở ngoài đời sung sướng lắm mấy con. Có khổ, nhưng mà sung
sướng, không giải thoát, nhưng không khổ như người tu sĩ của chúng ta. Mục đích
chúng ta là mục đích quá lớn, làm chủ bốn sự đau khổ của kiếp người, chấm dứt
sinh tử luân hồi, là mục đích lớn vĩ đại vô cùng. Cho nên chúng ta phải chịu
khổ. Nếu chúng ta thấy mình chưa đủ sức, còn tình cảm tới lui thì không nên
xuất gia. Mà đã xuất gia thì mấy con đừng có nên có tình cảm gia đình của mình
nữa.
Người ta
bảo ly gia, cắt ái thì mới xuất gia. Còn chưa ly gia, cắt ái mà xuất gia, rồi
sống ít hôm ở Tu viện chạy về thăm gia đình, cha mẹ con cái. Hoặc là có sự sống
chết bệnh đau của gia đình cũng báo tin này, tin nọ, thì điều này là điều nguy
hiểm cho người tu sĩ, mang tiếng cho người tu sĩ của đạo Phật. Không có nghĩa
là đạo Phật bất hiếu, không có nghĩa là đạo Phật không biết đến những người
thân của mình. Nhưng nỗi khắc khoải ở trong tâm của người tu sĩ của đạo Phật là
vấn đề sinh tử trước mắt.
(25:46) Cho nên chưa cứu mình thì chắc không
cứu ai được hết. Mà không cứu ai được hết, thì nỗi đau khổ nhất của người tu
sĩ, thì còn sung sướng gì mà nghĩ đến những người thân của mình. Cho nên mấy
con xuất gia rồi nhưng ở đây ít hôm, tháng nửa tháng rồi chạy về thăm gia đình,
rồi tới lui, tới lui, thôi cái điều này mấy con đừng làm điều đó đi. Thôi thà
mấy con mặc áo cư sĩ đi tốt hơn.
Hôm nay
Thầy nhắc nhở một lần nữa, để chúng ta quyết định, tu là tu mà không tu thì
chúng ta sẽ mặc chiếc áo cư sĩ để chúng ta còn thăm còn viếng. Bởi vì con đường
tu: đi tới mấy con không tới, mà lui, thật sự lui thì mấy con cũng không lui
được, nó quá khổ cho mấy con. Tốt hơn là mấy con thay đổi chiếc áo, thay đổi,
đừng cạo tóc, mặc đồ cư sĩ thì mấy con dễ dàng hơn.
Chứ còn
mấy con mặc chiếc á, cạo đầu như thế này, là một tu sĩ hình dáng của Phật ngày
xưa, thế mà rồi cái cách sống của mấy con nó không đúng, không ly gia, cắt ái
thật sự, thì như vậy xuất gia để làm gì tốt hơn. Cho nên trong Tăng đoàn của
chúng ta hôm nay đây là một lời khuyên thành thật của Thầy. Các con quyết tâm
tu giải thoát, thì thật sự phải giải thoát hoàn toàn, bỏ hết buông hết.
Trong
giai đoạn này, mấy con nghe kỹ, không còn có những người thân ruột thịt gì của
chúng ta cả hết. Chỉ có một hướng là nhắm vào sinh tử luân hồi, có một hướng
phải giải quyết, có một hướng đó thôi. Cũng như một người lính ra trận, xung
trận, thì một là thắng hai là chết trên mặt trận, chứ không thể nào mà vừa thắng
mà không chết thì không thể có được.
Cho nên ở
đây phải kỹ lưỡng, người tu sĩ của Phật giáo là phải có sự quyết tâm như vậy
mới là tu sĩ. Thầy muốn nhắc nhở như vậy, là nhắc nhở cái Tăng đoàn chúng ta và
cũng nhắc nhở cho những người sắp sửa xuất gia. Lượng được thì xuất gia, mà
không được thì các con cứ giữ chiếc áo cư sĩ. Không có lẽ chiếc áo cư sĩ mấy
con tu không giải thoát sao. Nếu mấy con giữ gìn đúng giới luật, đúng hạnh độc
cư mấy con cũng giải thoát như người tu sĩ.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét