Thứ Hai, 8 tháng 5, 2023

506- GIỚI LUẬT MẤT LÀ PHẬT GIÁO MẤT

 


506- GIỚI LUẬT MẤT LÀ PHẬT GIÁO MẤT

(27:57) Mà mấy con mặc chiếc áo tu sĩ là nguy hiểm cho mấy con rất lớn. Nếu hình ảnh tu sĩ mà mấy con làm sai là mấy con đã phỉ báng Phật pháp, sai tức là mấy con phạm giới luật. Cho nên đức Phật nói: “Giới luật mất là đạo Phật mất, mà giới luật còn là đạo Phật còn”. Muốn nói như vậy là chỉ thẳng cho những người tu sĩ mà phạm giới, phá giới là đạo Phật mất. Các con hiểu điều đó.

Cho nên những người mà làm tội lỗi cho Phật giáo, là những người với chiếc áo của người tu sĩ mà phạm giới. Đó là những người tội lỗi rất lớn, làm cho người ta không còn tin tưởng Phật giáo, làm cho con đường của Phật giáo bị mất đi, không còn được sự giải thoát. Tội lớn lắm mấy con. Thà là Phật giáo không có, mà có được một tu sĩ là phải ra một tu sĩ. Chứ đừng có tu sĩ mà Thầy nói, hàng vạn vạn áo vàng đầy hết mà chẳng ra gì hết, thì đó là một hình ảnh đau lòng nhất của Phật giáo.

Thầy đến một trường hạ, một lễ thọ, một tổ chức thọ giới đàn, tu sĩ trùng trùng, điệp điệp. Về thọ giới hẳn hoi hoàn toàn, nhưng oai nghi, tế hạnh chẳng ra gì, giới luật không còn giới nào mà không phạm. Đã thọ giới đàn như vậy mà ăn ba bữa thì mấy con con nghĩ làm sao? Trong cái giới Sa di không được ăn phi thời, thế mà từ vị lớn cho đến vị nhỏ, nghĩa là cái vị mà Hòa thượng, đường đầu tổ chức giới đàn vẫn phạm giới ăn uống phi thời.

(29:34) Cho nên tất cả các tăng sinh, tu sinh đều phạm tất cả hết. Mà hàng ngàn, hàng vạn tu sĩ đều mặc áo vàng lớp lớp. Tăng cũng vậy, ni cũng vậy toàn bộ phá giới, phạm giới hết. Đi đứng, nói cười không có nghiêm chỉnh chút nào. Thậm chí mặc chiếc áo như thế này mà ra quán, ra lều mua thực phẩm, mua thức ăn. Cái giới đàn rất rộng, có cả ngàn người, cái vòng rào rất rộng, thế mà họ đi ra ngoài khỏi giới đàn. Trong khi giới đàn rõ ràng, kiết giới đàn hẳn hoi, hoàn toàn không được ra khỏi giới đàn.

Còn có người thì đứng ở trong hàng rào giới đàn quắc người ở bên ngoài, để người ta đem thực phẩm đến bán cho. Thầy thấy hình ảnh rất đau lòng mấy con. Chính vì có làm chứng minh cho giới đàn, cho nên mắt Thầy đã thấy được cái việc đau lòng nhất của Phật giáo Việt Nam. Cho nên trong Tu viện chúng ta không mấy người, không mấy tu sĩ, còn cái kia hàng hàng, lớp lớp tu sĩ, mà không có một người giới luật nghiêm chỉnh.

Ở đây chúng ta ít, nhưng chúng ta cố gắng giữ gìn trọn vẹn. Vì mục đích của chúng ta là làm chủ sự sống chết, chấm dứt luân hồi, mục đích của chúng ta. Chứ không phải mục đích của chúng ta vì danh, vì lợi, vì ăn, vì uống, vì vui chơi như người thế tục. Cho nên ở đây xuất gia là phải xuất gia cho thật sự, với tâm huyết làm chủ sanh, già, bệnh, chết. Cho nên tất cả những gì ở đời đều bỏ xuống hết.

Chúng ta ai cũng có gia đình, ai cũng có cha mẹ, vì có gia đình có cha mẹ mới sanh mình ra. Nhưng đến giờ mà chúng ta đã xuất gia rồi, thì nhất định cắt ái, ly gia, bỏ hết xuống. Chừng nào chúng ta tu xong rồi, chúng ta sẽ về độ gia đình, đền đáp công ơn sanh thành dưỡng dục của cha mẹ.

(31:32) Còn chưa xong thì nhất định còn ngậm, còn đang trên chiến trường của mặt trận sinh tử luân hồi. Nhất định chúng ta phải chiến đấu tận cùng, không đầu hàng giặc, thì như vậy mới xứng đáng là người cư sĩ của đạo Phật. Thà chết dưới cội bồ đề nếu không chứng đạo, chúng ta thà chết tại Tu viện Chân Như nếu không chứng đạo. Đến đây rồi, chỉ còn một chết, một chứng đạo.

Mà nếu như mấy con để Tu viện này mang tiếng như các chùa khác, thì sự đáng trách của mấy con quá đáng trách. Đừng làm giống như các chùa khác, không tốt mấy con. Cho nên nhớ lời Thầy dạy, phải cẩn thận. Bây giờ chúng ta đã làm người tu sĩ rồi thì chúng ta phải cố gắng khắc phục hơn. Còn các con sắp sửa sẽ làm lễ xuất gia thì phải cố gắng.

Cho nên mấy con nhớ kỹ. Bởi vì ở đây là chúng ta ngồi trước mặt Thầy, sắp sửa sẽ là tu sĩ hết của Tu viện. Các con là cư sĩ, các con còn xin Thọ Bát Quan Trai, nhập thất để tập tu mà thôi. Còn những người tu sĩ thì hoàn toàn phải giới luật nghiêm chỉnh, rồi bắt đầu tu tập thật sự, đi sâu vào để làm chủ sự sống chết. Vậy hôm nay mấy con nhớ kỹ chưa? Nhớ những lời Thầy chưa? Phải nhớ kỹ mấy con.

Mấy con sẽ, mỗi người tu sĩ mấy con về ghi lại một bức thư gửi cho Thầy, cách thức tu hành như thế nào, xả tâm như Thầy đã nói. Mấy con về tập, hễ làm được hay chưa là làm được, đều ghi lại một bức thư gửi đến Thầy. Thầy sẽ xét thấy mấy con đúng hay là chưa đúng, để xác định cho mấy con lấy đó, lấy cái chỗ mấy con nghĩ ra mà viết ra. Đúng, thì mấy con phải theo đó mà tu tập cho tốt, mà sai, thì Thầy xác định sai để Thầy hướng dẫn kỹ lại. Pháp tu, coi vậy, lời nói người hiểu thế này người hiểu thế khác.

Cho nên cái hiểu của mấy con mấy con viết ra để mà hỏi Thầy, để rồi Thầy xác định được cái phương pháp, cái hành động tu tập, để giúp cho mấy con đi tới nơi tới chốn. Chỉ một lần hỏi để rồi giác ngộ được điều mình tu tập, thì chỉ lo tu thôi, không hỏi nữa, có vậy thôi. Thầy cũng không mất thì giờ, mà mấy con cũng không mất thì giờ, mà cũng không phá hạnh độc cư, chỉ có ráng tu mà thôi, đi tới nơi tới chốn.


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ.

  549-BAN KINH SÁCH TU VIỆN CHƠN NHƯ. Kinh sách của Tu viện Chơn Như chỉ kính biếu không bán . Phật tử cần kinh sách của Tu viện Chơn Như ...