521- SINH HOẠT TRONG TĂNG ĐOÀN
(30:50) Cho nên bây giờ, mấy con cứ về đi, lo
mà tu. Sinh hoạt ở trong cái đoàn này, thấy sinh hoạt không được: “Thôi! Để cho
tôi được lập cái đoàn thứ hai đi. Tôi không biết chừng, tôi lên tôi làm trưởng
đoàn, có phải không mấy con? Tôi không ở đoàn của mấy người đâu, tôi sẽ lập cái
đoàn mới. Rồi tôi coi cái đoàn trưởng đoàn của mấy ông làm sao, tôi bắt chước,
tôi sẽ làm theo cái đoàn của tôi. Rồi tôi tu hơn mấy ông, mấy ông sẽ mắc cỡ với
tôi. Đoàn thứ hai mà được nhận qua đây, mà đoàn thứ nhất còn ở bển thì mấy ông
nghĩ sao? Nó vậy thôi.
Các con
phải nỗ lực tu hơn chứ. Giữ Giới luật nghiêm chỉnh hơn, đi khất thực cũng oai
nghi tế hạnh. Bây giờ Thầy ở trong thơ Thầy nói cho mấy con thấy nè, từ cái
điểm các con ở một khu thất của mấy con, mấy con sẽ ra một cái điểm. Đúng giờ
đó, mấy con ra cái điểm thì người nào cũng lần lượt ra cái điểm đó, để chờ nhau
chỗ cái điểm đó. Bắt đầu lại đến đúng giờ mà ai cũng ra đó thì tức là cái đoàn
chúng ta sẽ đi thẳng tới nơi đi khất thực, có phải cái đoàn đi không?
Chứ
không, cái người này ở thất mình mang bát đi luôn, người kia ở thất nọ mang
bát. Trời đất ơi! Đoàn Khất sĩ này sao mà lạ lùng vậy. Cái Tăng đoàn gì mà đi
kỳ cục vậy? Như là ở trong rừng nó đi săn bắn, hoặc nó đi gì đây mà thằng đi
tới, thằng đi trước, thằng đi sau, có ra gì không?
Thí dụ
mười giờ khất thực, thì có một cái địa điểm ở đó, thì cái ông trưởng đoàn, ông
đến đó trước. Rồi kế đó những người mà biết mình trước, mình sau, người ta sắp
cho cái đoàn của mình mà, thì người đó kế tiếp tiếp tiếp tiếp tiếp. Cuối cùng,
người cuối cùng rồi thì bắt đầu cái đoàn đó lần lượt người ta đi đến nơi. Rồi
từ khi mà khất thực rồi, không phải là khất thực cơm rồi, cái bắt đầu ôm bát
xách đi về thất mình ngồi ăn à?
(32:26) Đâu có chuyện vậy! Khi mà khất thực rồi
đó, thì mình lại đứng ở một cái điểm. Cái người mà trưởng đoàn, họ sẽ đứng cái
điểm. Từ đó đó, cái điểm đó thì tất cả các cái đoàn viên người ta sẽ đến, người
ta nối đuôi theo đó. Khi mà, khất thực đầy đủ rồi thì cái đoàn đó chuyển mình.
Đi tới một cái điểm mà hồi mình tập trung đầu tiên mình đi đó, từ đó mới chia
dần về thất. Có tổ thức, ở trong nước đó có tổ chức vậy không?
Tu sinh 1: Con có
tổ chức y như Thầy dạy nhưng mà trưởng đoàn lại khất thực sau cơ.
Trưởng
lão: Là nhường, cái đó tại nhường. Lẽ ra thì cái ông trưởng đoàn đi
trước phải không? Dẫn đoàn mà, trưởng đoàn cũng như cái đầu con rắn mà. Ổng đi
trước thì ông phải khất thực trước, chứ ông nhường cho người khác sao được. Thì
cái người kế ông lại khất thực, rồi trở ra cái điểm đứng chờ. Rồi tất cả những
cái người tới, người đuôi hết thì họ cũng trở về đuôi họ chứ? Thì cái đoàn
chúng ta nó có thứ tự chứ.
Còn ông
trưởng đoàn này ổng nhường, nhường thì ông sai rồi. Tôi lãnh trúng cái đầu, cái
đầu phải đi trước chứ. Cho nên tôi phải khất thực trước, rồi bắt đầu từ đó tôi
trở ra cái điểm, tôi đứng tôi chờ. Mấy ông khất thực từ từ từ từ, xong rồi cái
đoàn tôi chuyển mình đi. Đâu có đầu có đuôi, chứ đâu có chuyện mà gì kỳ vậy.
Phải
không? Mấy con thấy cái tổ chức vậy, để Thầy nhắc nhở cho đoàn để cho biết. Chứ
không khéo thì mình cái Đức Khiêm Nhượng, cái đó là cũng cái Đức Khiêm Nhượng.
Nhưng mà khiêm nhượng phải trong cái đoàn của mình. Trong cái đoàn của mình,
mình phải tỏ ra cái sự lãnh đạo.
Tu sinh 1: Con
thấy hôm nay Thầy phân tích con mới thấy trong Tăng đoàn hiện nay còn thiếu
nhiều cái nữa Thầy. Ví dụ như năm cái vị mà Thầy mới phân tích hồi nãy đó, thì
con thấy như hiện nay, thì con thấy trách nhiệm của các vị đó không có theo như
Thầy dạy. Mà nó, như vị giới luật thì nó không có được an ủi người vi phạm
giới.
Trưởng
lão: Giới luật thì phải đến thăm trực tiếp. Còn cái ông giảng viên
đoàn đó thì ông đó nói chung chung. Bởi vì ông giảng, ông lên lớp ông giảng Đạo
Đức, ông giảng bài học hay ông giảng về cái gì đó. Thì ông mượn cái cớ ông
giảng đó, ông nói trong cái lỗi của đoàn viên ở trong đó, thì ổng đưa ra trong
cái buổi giảng đó.Ổng đưa ra ổng nhắc khéo, nhắc khéo không nói tên ai hết. Để
cho trong đoàn viên mình không biết ai.
Còn cái
ông giám luật đó thì đương nhiên là ông biết, ông giám luật mà, ông biết. Thì
ông biết người đó, ông cũng không cho ai biết cái người đó phạm đâu. Ông đến,
ông khuyên lơn cái người đoàn viên đó. Còn đến cái ngày thỉnh nguyện đó, thì
mấy con có lỗi, mấy con phát lồ thỉnh nguyện thì Chúng biết và mình cố gắng
mình sửa, có phải không? Vì vậy mà cái tuần sau thì thấy mình không có lỗi đó
nữa, hết.
(34:52) Rồi ông giám luật thì ông khuyên, con
có thấy đâu nó có nhiệm vụ đó chứ. Còn cái ông mà thư ký đoàn đó thì ông họp
năm người này lại, thì thấy cái gì gì ông ghi, ông làm cái bản biên bản mà.
Thành ra đoàn viên ở trong đó có sai gì, họ ghi biên bản hết, có phải không?
Mình ghi biên bản năm người chứ đâu, người ta có năm người, đâu có phải mình
muốn ghét ai, mình ghi đại được đâu. Có đúng không, mấy con thấy không? Đâu có
cá nhân ở trong này được.
Tu sinh 1: Như vậy
con hỏi là cái vị giảng viên này họ chỉ dạy, chỉ giảng dạy trong Tăng đoàn thôi
chứ đâu có dạy ở ngoài hả thưa Thầy?
Trưởng
lão: Ờ, dạy trong đoàn chứ không có dạy ngoài đâu con, không dạy.
Bởi vì
cái đoàn của người ta, người ta có một cái nhiệm vụ người ta dạy trong đoàn.
Còn hôm rày thì nó giảng ở ngoài. Nhưng mà từ đây khép vô Tăng đoàn rồi thì
giảng ở trong đoàn của mình thôi. Còn ở ngoài đó, cư sĩ đoàn thì nó có cái tổ
chức của cư sĩ đoàn. Chứ không có cư sĩ mà ngồi lộn xộn với Tăng đoàn trong
đoàn đâu được, không có lộn xộn được đâu. Bây giờ tổ chức hẳn hòi lại rồi đó.

Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét